Định gửi nội dung trả lời của Nguyễn Hoàng Đức vào phần phản hồi nhưng lại thôi, đưa lên thành bài cho ... vui.
V.Đ: Đọc, thấy rất lý thú;
Tuy nhiên cũng muốn bác Trang chủ giới thiệu qua về tác giả Nguyễn Hoàng Đức; Vì nếu không có thông tin tối thiểu thì đành dựa cột mà nghe thôi.
Mong thay.
Tuy nhiên cũng muốn bác Trang chủ giới thiệu qua về tác giả Nguyễn Hoàng Đức; Vì nếu không có thông tin tối thiểu thì đành dựa cột mà nghe thôi.
Mong thay.
Kính.
Chủ trang: (Im lặng)
V.Đ: Đã có câu hỏi với bác Trang chủ: Tác giả là người thế nào? – Chưa có lời đáp, nhưng tôi cũng tự "giải quyết“ bằng cách tìm các bài theo tên tác giả mà Trang nhà đã có ý để link. Có 8 bài với bài mới này là thứ 9.
Tác giả chuyên về luận lý; mà luận lý thì dễ khô khan. Người phỏng vấn (ông Hữu Lý) muốn tránh điều đó chăng, nên cố thêm phần "thư giãn“?
Chủ trang: Về câu hỏi NHĐ là ai thì chỉ có NHĐ trả lời được thôi, còn tôi không thể. Lý do: biết chưa đầy đủ, nhỡ nói sai, nhỡ nói ra điều mà bản thân người ấy không muốn.
Vậy xin phỏng vấn anh Nguyễn Hoàng Đức một câu thôi: Anh có thể cho độc giả blog NTT biết đôi nét về mình?
Nguyễn Hoàng Đức: Xin trả lời bạn đọc của trang Nguyễn Tường Thụy đôi lời.
Về bản thân tôi, những gì nhiều hơn và kỹ lưỡng hơn, trước kia đã từng đăng trên mạng chungta.com, nếu bạn muốn hiểu rõ hơn xin vào trang mạng đó. Còn ở đây tôi xin trả lời vắn tắt đôi dòng.
Nguyễn Hoàng Đức sinh năm 1957. Nơi sinh Hà Nội. Quê nội Ninh Bình. Quê ngoại Hà Tĩnh.
Đã xuất bản 1 chuyên luận triết văn “Ý hướng tính văn chương”, 1 tiểu luận văn học “Cô đơn con người, cô đơn thi sĩ”, 2 tập truyện ngắn “Những người chăn kiến” và “Leo gác ngược”, 2 trường ca “Kẻ hành hương từ đời đến thơ”, và “Đợi chuyến đò đã lỡ”, 1 tập thơ “Điệu kèn cô đơn”, 3 tập tiểu luận tình yêu, 2 cuốn tuyển dịch “Cẩm nang mỹ học, nghệ thuật, thi ca, phê bình”, và “Hành trình thi ca vào thế kỷ 21”. Hiện tôi có hơn một chục cuốn sách khác đang chờ in bao gồm chuyên luận, tiểu thuyết, kịch, trường ca, và tiểu luận. Rất mong một ngày gần đây được giới thiệu cùng bạn đọc và để được chen vai thích cánh trong vườn hoa văn hóa và văn học. Có một văn hào nói “tác phẩm là quyền lực”, khi tác phẩm của mình không chào đời, mình như mang nỗi buồn bị liệt vậy…
Chủ trang: Cảm ơn nhà ... (Không biết gọi là nhà gì cho chính xác hơn cả mà lại tương đối đầy đủ, kê hết ra thì ngại dài, thôi đành quay trở về cách xưng hô thường ngày) Thay mặt bạn đọc, cảm ơn anh.
06/12/2012
NTT
Ps: Định phỏng vấn tiếp: Tôi lấy ảnh trên từ blog Lê Quốc Quân vì ảnh này trông đẹp trai sáng sủa hơn cả. Tôi nhận ra ảnh này được chụp tại tư gia của anh vì tôi đã được anh mời đến giao lưu cùng anh chị em văn nhân Hà Nội. Trong ảnh có những cái bao. Hẳn bạn đọc tò mò muốn biết trong những cái bao ấy là gì? Gạo? Khoai tây? Cám lợn? Hay là sách? Chẳng lẽ trong nhà anh không có bàn tay của phụ nữ? :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét