Ngày 9/2/2014 (tức mùng 10 Tết âm lịch), Hội Bầu bí tương thân đi Hải Phòng thăm một số gia đình tù nhân lương tâm. Khi đến thăm gia đình Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, chị Nga (vợ nhà văn) đọc cho chúng tôi nghe bài thơ của một người bạn tặng anh.
Theo yêu cầu của chị Nga, chúng tôi tạm thời không đề tên tác giả.
==============
Rụt đầu bàn chuyện đúng saiNhững khôn với dại đứng ngoài vẫy đuôi
***
Sáu năm một giấc ngủ ngày
Văn chương đứt đoạn, ruộng cày dở dang
Vàng qua lửa vẫn là vàng
Trang kim hàng mã ngổn ngang là đời
Dấn thân vào một cuộc chơi
Biết máu sẽ đổ và trời sẽ giông
Trái tim một đốm than hồng
Đủ làm ngùn ngụt cánh đồng cỏ khô
Mấy ai sống được bằng thơ
Nhưng thơ sống được bây giờ mấy ai
Chữ tâm rồi đến chữ tài
Tự do đâu của riêng ai bao giờ
Mặc ai tráo trở câu thơ
Văn chương lươn lẹo lập lờ trắng đen
Ngày xưa rượu thịt say mèm
Bây giờ qua cửa người quen không vào
Ngày xưa khoát luận thấp cao
Bây giờ gọi bạn thì nào có ai
Rụt đầu bàn chuyện đúng sai
Những khôn với dại đứng ngoài vẫy đuôi
Vật còn phân loại nữa người
"Thương hai nửa vỡ" mảnh đời chia đau (*)
Vợ con mặt héo như rau
Bạn văn chồng của em đâu hết rồi
Thân cò lặn lội tả tơi
Cho dù lửa cháy cả đời thành tro
Chim lồng ngồi khát tự do
Trang văn không thể lụy đò Nghĩa ơi.
========
(*) Tập truyện ngắn và ký
Bài thơ hay quá, tiếc là không biết tên tác giả, nhưng không sao, trước sao gì cũng biết mà, xin bác gái sớm bật mí. Kính gởi lời thăm nhà văn nghĩa khí Nguyễn Xuân Nghĩa. Nếu bạn cũ của bác qua cửa không thèm vô nhà nữa thì bác cũng đừng buồn làm quái gì nha bác, bao nhiêu người thương quý bác ở khắp thế giới là đủ rồi.
Trả lờiXóaThơ là người , văn là người ! Vậy thấy người rồi còn hỏi ai làm gì !
Trả lờiXóa