Từ chiều muộn ngày 1/10/2016, trên mạng xã hội cùng dư luận báo giới nhà nước, kể cả một số trang dư luận viên của tuyên giáo và công an, bất chợt rộ lên tin tức về vụ Đại tá công an Nguyễn Như Phong - Tổng biên tập báo Petrotimes - vừa bị Bộ Thông tin và Trruyền thông cách chức và bị thu hồi thẻ nhà báo, còn báo Petrotimes có thể bị đình bản.
Theo dư luận chung, nguồn cơn của vụ việc thình lình trên là báo Petrotimes đã đăng bài "Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu trả lời phỏng vấn về Trịnh Xuân Thanh" và dẫn link... "trang phản động Cầu Nhật Tân".
VNTB đang tiếp tục kiểm chứng những thông tin trên.
--------------------
Theo Thời Báo (Đức)
Theo tin chúng tôi vừa nhận được và đang chờ kiểm chứng thì tờ PetroTimes đã bị buộc phải đóng cửa, tên miền bị tịch thu và ông Nguyễn Như Phong bị thu thẻ nhà báo, thôi chức Tổng biên tập.
Có nhiều khả năng là án kỷ luật này liên quan đến việc tờ báo đã cho trích đăng lại bài phỏng vấn Người Buôn Gió của Thời Báo về vụ Trịnh Xuân Thanh mà chúng tôi xin đăng lại dưới đây. Bài viết trên PetroTimes đã bị gỡ ngay sau đó.
Ông Nguyễn Như Phong đã từng nhận định "Nghề phóng viên là phải như con chó ấy". Trong trường hợp bị chủ đối xử tệ như thế này, không biết "chó" phải làm gì?
Những “Lá bùa” tài liệu mật sẽ giúp gì được Trịnh Xuân Thanh?
Lệnh truy nã ông Trịnh Xuân Thanh đã được chuyển tải trên các phương tiện truyền thông gần 2 tuần, cho tới thời điểm này, trên trang Interpol quốc tế vẫn không có tên ông Thanh trong danh sách bị truy nã. Thời báo đã phỏng vấn nhân vật tiếp xúc trực tiếp với người của Trịnh Xuân Thanh tại Đức để chuyển tới bạn đọc thông tin đa chiều.
Ông Bùi Thanh Hiếu trả lời phỏng vấn Thời Báo.de tại Berlin ngày 25.09.2016
* Là một người đã được ông Trịnh Xuân Thanh ủy quyền cung cấp các tài liệu rất nhậy cảm lên mạng truyền thông, ông nghĩ gì khi giúp Trịnh Xuân Thanh làm điều này?
Trước tiên tôi phải đính chính là tôi không nhận sự ủy quyền của ông Trịnh Xuân Thanh, mà tôi gián tiếp thông qua người khác, mà trong đó tôi là người trực tiếp Skype (đàm thoại trực tuyến) với anh Thanh, anh nhờ tôi đưa môt số thông tin lên cho dư luận biết, trong đó anh Thanh có đưa một số đơn thư, ý kiến của anh phản ánh tới một số báo trong nước để giúp đỡ, nhờ phản biện lại trường hợp của UB Kiểm tra TW đảng đang xem xét cho anh ấy…. Bây giờ anh ấy không có cách nào để đưa lên được, thì anh ấy nhờ tôi đưa lên, với cương vị là một người viết, người làm thông tin thì tôi thấy không có nơi nào đưa lên cho anh ấy, thì tôi đưa lên và thấy việc đó là bình thường, mà đã là người làm báo, hay đơn vị truyền thông độc lập thì người ta cũng làm như vậy.
* Nhiều người rất tò mò và đặt câu hỏi, liệu anh đã gặp Trịnh Xuân Thanh?
Tôi không muốn trả lời về điều này.
* Anh đã tiếp xúc với nhiều người bạn của Trịnh Xuân Thanh, ở Berlin, Frankfurt, Budapest.. anh thấy những người này như thế nào?
Tôi thấy họ là những người có học thức, tôi đánh giá họ có điều kiện kinh tế khá giả, hơn nữa họ có tình cảm với anh Thanh, như chúng ta thường gọi là “Anh em sinh tử“ và họ hết lòng với anh Thanh.
* Sau khi anh đăng tải các thông tin, hình ảnh, đơn từ của ông Trịnh Xuân Thanh, lôi cuốn hàng triệu người xem và bình luận, dư luận có 2 luồng trái chiều , người hoan hỉ , người tức giận. Ý kiến của anh về việc này thế nào?
Tâm lý ở đây rất phức tạp….
Việc anh Trịnh Xuân Thanh bỏ trốn ra nước ngoài, đáng lẽ người ta phải lên án anh ấy, thì giờ đây, người ta lại quay ra ủng hộ anh ấy. Ví dụ như vụ anh Đỗ Cường Minh ở Yên Bái đã dùng súng bắn chết cấp trên của anh ấy, việc như thế theo lý, xét ra thì ở đâu người ta cũng lên án, nhưng thực tế ta lại thấy trong dư luận nhiều người tỏ ra hoan hỉ. Đấy là một tâm lý mà khi họ không còn tin hoặc còn yêu nữa, hoặc chán rồi thì kể cả anh có nói gì đúng thì người ta cũng không nghe, chẳng hạn như ông Bí thư Thành ủy Hà Nội là ông Hoàng Trung Hải có nói một câu “Thà nghèo mà bình yên“ thì tôi thấy câu nói đó rất hay, rất ý nghĩa, vì cuộc sống bây giờ đang bon chen, cướp giật, giằng xé nhau mà sống, nó mất đi sự bình yên thì thà nghèo còn hơn, nhưng mà dư luận vẫn xúm vào mỉa mai, châm biếm ông ấy.
Đấy là những cái đơn giản muốn nói lên, nếu đã mất niềm tin với người ta nhiều quá rồi thì anh làm cái gì người ta cũng phản đối anh, thì trường hợp anh Trịnh Xuân Thanh này cũng ở trong cái dạng ấy thôi. Bây giờ tham nhũng thì có hàng nghìn ông cũng tham những chứ không phải một mình ông Trịnh Xuân Thanh này, mà xử thì làm sao xử được hết, giờ có 1 ông tham nhũng đứng dậy phản kháng lại thì người ta cũng châm chước và thậm chí ủng hộ anh ấy.
* Theo thông tin từ cơ quan tố tụng trong nước, thì ông Trịnh Xuân Thanh có liên quan đến thất thoát 3200 tỷ đồng tài sản doanh nghiệp nhà nước, vậy qua những tiếp xúc với người của ông Thanh, anh cho biết ông Trịnh Xuân Thanh nghĩ gì về điều này?
Trên báo chí thì chúng ta đều đọc, và gần như gắn cho ông Trịnh Xuân Thanh tội tham nhũng, nhưng thực ra ở trong các văn bản của Ủy ban Kiểm tra Trung ương, hay các quyết định thì chỉ nói do thất thoát trong kinh doanh.
Tôi có một số báo cáo của Chính phủ, của Bộ Công thương thì trong tất cả các thanh tra, báo cáo thì đều khẳng định rằng anh Trịnh Xuân Thanh hoàn toàn không có yếu tố tham nhũng, mà chỉ nói là làm ăn lỗ vốn, thất thoát, khi anh đầu tư vào đất đai, bất động sản, gặp thời bán được thì thành kinh doanh giỏi, không gặp thì không bán được thành thua lỗ, chứ không phải chuyện mấy nghìn tỉ đút vào túi được.
Bản kết luận của Thanh tra Chính phủ, có đóng dấu, ký tên đã ghi rõ là không có tư lợi cá nhân hay tham nhũng trong này, đây chỉ là do làm ăn thua lỗ đơn thuần. Trong khi báo chí thì cứ đè anh Thanh theo chiều hướng đây là một con sâu mọt, tham nhũng nên anh Thanh muốn trình bầy như thế.
Tôi xin đọc kết luận của ông Vũ Huy Hoàng trong công văn của Bộ Công thương số 4858 gửi Thủ tướng chính phủ:
“Trong các đợt kiểm điểm và tự kiểm điểm của các đơn vị, cá nhân có liên quan đến tình hình sản xuất, kinh doanh của PVC trong giai đoạn 2012 – 2013, theo yêu cầu của Bộ Công thương đã tổ chức kiểm điểm và tự kiểm điểm trách nhiệm cá nhân cũng như chỉ đạo cho PVC các cá nhân có liên quan nghiêm túc xử lý kỷ luật, đối với cá nhân ông Trịnh Xuân Thanh qua kiểm điểm và tự kiểm điểm đã nêu rõ trách nhiệm về người đứng đầu, đồng thời cũng xác định không có dấu hiệu tiêu cực cá nhân, do vậy các cơ quan và đơn vị có thẩm quyền nhất trí không xử lý hình thức kỷ luật đối với ông Thanh, sau đó ông Thanh được điều chuyển về Bộ Công thương nhận nhiệm vụ khác, trong quá trình nhận nhiệm vụ được giao ông Thanh đã tỏ ra rất tích cực đóng góp cho phong trào chung, mặt khác có ý thức trách nhiệm chung, ông Thanh đã chủ động tham gia cùng với Ban lãnh đạo PVC tìm biện pháp khắc phục hậu quả, khắc phục khó khăn, như vậy công tác khắc phục các tồn tại và xử lý sau kiểm tra, kiểm điểm của PVC được thực hiện có hiệu quả theo đúng yêu cầu của Thủ tướng Chính phủ".
Đây là công văn của Bộ Công thương báo cáo về tình hình thất thoát ở công ty PVC do anh Thanh làm.
Tất cả những người có chức, có quyền và trách nhiệm liên quan, lúc đấy họ đã làm việc và khẳng định, xác nhận rằng anh Thanh không có vi phạm gì.
------------------------
Trang tin Ba Sàm cập nhật lúc 1h39′ ngày 2-10-2016. Một nguồn tin khả tín trong nước cho biết, thông tin ông Nguyễn Như Phong bị rút thẻ nhà báo, bị mất chức Tổng Biên tập và báo Petro Times bị đóng cửa là tin chính xác. Lý do liên quan tới một bài báo mà Petro Times đã đăng lại từ Thời Báo ở Đức, phỏng vấn blogger Người Buôn Gió về ông Trịnh Xuân Thanh.
Nguồn tin này cũng cho biết, đích thân Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng yêu cầu Ban Tuyên Giáo phải xử lý triệt để và kết quả là ông Nguyễn Như Phong bị rút thẻ, báo Petro Times sẽ bị đóng cửa.
Được biết, ông Nguyễn Như Phong lâu nay chỉ lo về báo in của Petro Times, còn báo mạng thì giao cho các nhân viên khác làm. Có một quy định bất thành văn, BBT cho phép những nhân viên này đăng tin giật gân, câu khách, tăng lượng truy cập… Người đăng bài viết gây bão kia là ông Hoàng Chiến Thắng, nhân viên kỹ thuật vi tính. Người chịu trách nhiệm chính trang online là ông Thuận Thiên, trưởng phòng đại diện phía Nam của Petrotimes. Việc sai sót này đáng lý nên quy trách nhiệm cho Thuận Thiên về mặt nguyên tắc.
Phe ngoài Bắc đã muốn triệt ông Nguyễn Như Phong lâu rồi, nhưng ông Phong vốn xuất thân từ an ninh, có nhiều mối quan hệ, có những hồ sơ bí mật… nên những người muốn triệt ông cũng ngán, vì nếu dồn ông Phong vào bước đường cùng thì ông ta sẽ phản đòn. Sự việc này xảy ra là thời cơ thuận lợi để phe ngoài Bắc “thịt” ông Phong, và ông ta đã không còn đường gỡ.
Nguồn tin này cũng cho biết, sau khi nhận được hung tin, ông Nguyễn Như Phong đã chạy hết các cửa, nhưng không còn cửa nào chạy nữa được, bây giờ đành xuôi tay chịu chết. Nếu ông Phong đẩy hết trách nhiệm cho ông Thắng, chắc chắn ông Thắng sẽ bị bắt, trong khi ông Phong cũng không “thoát tội”. Cho nên, ông Phong đã đứng ra nhận hết “lỗi lầm”, đóng vai anh hùng mã thượng, che chở cho nhân viên, vẫn tốt hơn là các lựa chọn khác.
----------------
FB Chau Doan
1-10-2016
Nếu đấy là sự thật thì xin chia buồn với anh ấy. Mà anh ấy đã xác định rõ nghề phóng viên là phải khổ nhục như chó và đã quyết tâm một lòng một dạ trung thành vô điều kiện mà vưỡn bị đá chỉ một bài báo thì cũng đáng buồn thật.
Nếu chỉ trung thành với lương tâm thì chả bố con thằng nào làm mình đau được, đằng này! Ô hô, thương thương thay là thương thương thay!
Qua đây các bạn phóng viên cần xem lại quan điểm của anh ấy. Theo tôi, chẳng có nghề nào cần phải khổ nhục như chó để thành công. Mọi công việc đều cao quý khi chúng ta làm theo đạo đức nghề nghiệp và dũng cảm đương đầu với chông gai của nghề. Khổ thì có khổ, vất vả thì có vất vả nhưng không bao giờ nhục như chó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét