“Í mèn ôi …cô Ba tậu đâu được con gà kiện tướng vậy cà ? Mà
cô tậu cho ai vậy, hai cha con ông đại tá hưu đâu có đá gà
?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Cổ tậu cho bồ, mấy hôm nữa thể nào thằng chả cũng tới bắt gà…”
Sáng nay chưa thấy ai tới bắt , đã thấy cô Ba đứng trước cổng chửi xoe xóe :
“ Bớ làng
trên xóm dưới, bớ láng giềng láng tỏi , bên sau bên trước, bên ngược bên xuôi! Tao có con gà chọi mới mua,
nó mới lạc ban sáng mà thằng nào con nào, đứa ở gần mà qua, đứa ở xa mà lại, nó dang tay mặt, nó đặt tay trái, nó bắt mất của bà, thì buông tha thả nó ra, có đứa nào trót nhỡ tay đánh cắp con gà chọi của bà thì hãy banh lỗ tai vạch lỗ nhĩ lên mà nghe bà chửi đây này… “
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Í mèn ôi…cô Ba chửi vần chửi vèo , hay thiệt, giỏi thiệt …”
Bà Năm củ cải trề môi :
“ Giỏi gì mà giỏi ? Cổ chưởi theo bài “chửi mất gà” Bắc kỳ mà !”
Thằng Bảy xe ôm tò mò :
“ Ủa…chửi mà cũng thành bài ? Thím Năm
có biết bài đó không ?”
Bà Năm củ cải sốt sắng :
“ Biết chớ sao không ? Vầy nè …”
Rồi bà véo von :
“ Chém cha đứa bắt gà nhà
bà, chiều hôm
qua bà cho nó ăn nó vẫn còn. Sáng hôm nay con bà gọi nó nó vẫn còn,
mà bây giờ nó đã bị bắt mất. Mày muốn sống mà ở với chồng với con mày, thì buông tha thả nó ra cho nó về nhà bà, nhược bằng mày chấp chiếm, thì bà đào mả thằng tam tứ đại nhà mày ra, bà khai quật bật săng thằng ngũ đại lục đại nhà mày lên. Ới cái thằng chết đâm, cái con chết xỉa kia, mày mà giết gà nhà bà thì một người ăn chết một, hai người ăn chết hai,
ba người ăn chết ba. Mày xuống âm phủ thì quỷ sứ thần linh rút ruột ra... “
Cả quán vỗ tay ào
ào. Gã Ký Quèn xua xua tay :
“ Chửi vậy xưa lắm rồi…Giờ người ta chửi khác kìa…”
Cô Phượng cave tròn mắt :
“ Chửi sao anh Ký Quèn ?”
Gã Ký Quèn cười cười :
“ Giờ người ta không thèm chửi mất gà đâu…chửi mất trăm tỉ, ngàn tỉ kìa. Vầy nè
: “ chửi cho tan nát tông môn họ hàng cái quân khốn kiếp đã ăn của tau 4 tỷ rưỡi đô la. Bây ăn chi mà ác nhơn ác nghiệp? Bây ăn bằng Hoa
sen, bây ăn bằng tàu
bãi rác, nhà máy điện bãi rác, bây ăn lật đật, bây ăn cả ngày lẫn đêm. Bây ăn cho vợ (chồng) bây
xài, cho con bây phá, bây ăn cho ngả miếu sập đình, cho mồ cha bây chết hết để một mình bây ngồi đó bây ăn. Đồ quân ăn
chó cả lông,
ăn hồng cả hột. Cái quân không sợ trời đánh thánh đâm. Bây ăn mần răng mà hết bốn tỷ rưỡi đô la?”
Thằng Bảy xe ôm xua xua tay :
“ Chửi dài vậy lọt lỗ tai sao được . Mấy thằng tham nhũng
phải chửi vầy nè :” Mồm thì như cái củ cặc lại thích ăn tiền . Mặt thì
nhăn nhăn như lồn bà già lại cứ thích lên tivi…”
Ông đại tá hưu đập bàn quát :
“ Thằng Bảy xe ôm kia…ai cho mày văng của quý ra quán hả ?”
Thằng Bảy xe ôm vênh mặt :
“ Tôi văng của quý cũng chẳng bằng thằng trung tá
công an Vũ Văn Hiến văng cặc với bà con…”
Cô Phượng cave hỏi vờ :
“ Thằng đó văng sao vậy Bảy “
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Thì nó văng “ tự do…cái
con cặc …”
Gã Ký Quèn trợn mắt :
“ Nó chửi vậy chẳng hóa ra “ không gì qúy hơn …ấy chết (!)…”
Ông đại tá hưu đập bàn, quát to :
“ Thằng Ký Quèn không được xuyên tạc bậy
nghen! Tao báo công an còng tay mày.”
Thằng bảy xe ôm la chói lói :
“ I chết…anh Ký Quèn nói vậy chẳng đúng sao chú
Ba ? Giờ chú Ba thử không có con cặc coi, cô Ba đuổi chú ra khỏi giường liền, vậy con cặc chẳng quý nhất là gì ?”
Cả quán cười ầm ầm. Riêng
ông đại tá hưu mặt hầm hầm.
28 -9-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét