Hắn phải ra tòa, hoặc là tôi đi tù về tội vu khống.
NGUYỄN TƯỜNG THỤY
Thứ 6 ngày 9/11/2012, tôi đến Viện kiểm sát Thanh Trì và đã kể ở bài viết 1. Tại Viện Kiểm sát Thanh Trì sáng 9/11/2012.
Sau đó liên tiếp 4 lần, tôi tiếp tục đến Viện kiểm sát Thanh Trì.
Sáng thứ 7, nghĩ rằng cơ quan chỉ nghỉ 1,5 ngày cuối tuần như bên ủy ban nên tôi đến nhưng không làm việc
Thứ hai đến, bảo vệ gọi điện cho cô Hương, xong nói với tôi là cô ấy đi khám bệnh.
Thứ ba, 13/11, tôi lại đến.
Chuyện hôm thứ ba, 13/11:
Cô Hương là người tiếp dân đi vắng. Cô gái cùng phòng nói là cô sang bên công an. Tôi trông thấy Đỉnh (là người thụ lý hồ sơ của tôi) liền bám theo vào phòng cậu ta. Cậu ta bảo, hồ sơ của chú đã chuyển về Thi hành án Thanh Trì và việc này cháu không theo dõi nữa, cháu giao lại cho cô Hương rồi. Chú gặp cô Hương mà hỏi.
Tôi tiếp tục phản đối cách làm việc của Viện kiểm sát Thanh Trì.
Không còn cách nào, tôi liền lên tầng 2 tìm đến phòng Viện trưởng. Lúc này cửa mở. Tôi đứng cửa, nhìn vào không có ai nên quay ra. Ngay lúc đó có một ông từ phòng bên sang hỏi:
- Anh tìm ai?
- Tôi tìm Viên trưởng.
- Anh có việc gì?
- Tôi có đơn kiện nhưng hơn 1 năm rồi Viện không trả lời tôi. Cô Hương bảo cậu Đỉnh giải quyết, cậu Đỉnh lại bảo việc này do cô Hương giải quyết nên không biết thế nào, chỉ còn cách gặp Viện trưởng để hỏi.
- Nếu anh muốn gặp Viện trưởng thì anh đăng ký với cô Hương, chúng tôi sẽ hẹn anh thời gian cụ thể.
- Vâng, nếu cô Hương nói thế thì tôi đã không lên đây. Nhưng hôm trước tôi bảo cô ấy cho gặp Viện trưởng nhưng cô ấy chỉ bảo Viện trưởng không có ở cơ quan chứ cô ấy không hướng dẫn tôi đăng ký.
Tôi hỏi 2 lần:
- Thế anh là Viện trưởng à?
- Không. Tôi ngồi phòng bên thấy anh vào thì tôi ra hỏi thôi.
Cậu bảo vệ vội chạy lên, có vẻ sợ hãi vì đã để tôi lên tận phòng Viện trưởng.
Tôi xuống cầu thang, ông này cũng xuống luôn. Ông vào phòng làm việc của cô Hương hỏi cô Hương đi đâu? Rồi ông nói to: "Gọi cô Hương về ngay làm việc với khách". Ông chỉ vào một phòng, nhìn cách sắp đặt, tôi chắc là phòng họp, bảo tôi:
- Anh vào đây chờ, sẽ có người tiếp.
Cậu Đỉnh thấy thế nhanh nhẹn chạy vào rót nước mời tôi uống. Được vài câu thì cậu ta xin phép về tiếp tục làm việc. Tôi hỏi ông ấy là Viện trưởng à? Cậu ta bảo vâng. Tôi lại hỏi tên, cậu ta bảo tên là Nghĩa
Ông Nghĩa nói với tôi ôn tồn và phong cách có vẻ đàng hoàng, tự tin. Có điều tôi không hiểu nổi tại sao tôi đã đến tận phòng ông, đã gặp ông ở cửa phòng trong khi ông không có vẻ bận, không phải tiếp ai mà ông vẫn cứ yêu cầu tôi gặp cô Hương đăng ký để gặp ông theo cái qui định miệng mà lúc ấy tôi mới biết.
Một mình ngồi trong phòng không tiện, tôi lại ra ngoài chờ. Cậu bảo vệ cau có trách tôi rằng, cháu đã bảo chú chờ cô Hương, chú lại tự động lên trên ấy.
Tôi nói:
- Chú không cáu thì thôi, mày lại cáu với chú à? Không ai nhận trách nhiệm thì chú không gặp ông ấy thì gặp ai? Chỗ ấy thiêng lắm à? Mai mày đặt cái biển cấm vào phòng Viện trưởng thì chú sẽ không vào nữa.
Tôi quyết định chờ cô Hương, lúc đứng trong sân cơ quan, lúc ra ngoài cổng. Cậu Đỉnh liền gọi tôi ra quán nước lấy 2 cốc nước chè rồi cậu ta bảo cháu phải về làm nốt việc, cháu bận lắm. Mà bác chờ làm gì, tuổi cao, trời lại lạnh thế này.
- Bác cứ ngồi đây uống nước, cháu trả tiền rồi. 11 giờ bác hãy vào nhé.
Tôi phàn nàn với cậu ta về thái độ cậu bảo vệ. Cậu ta bảo:
- Thế nên nó mới làm bảo vệ.
Rồi cậu bảo:
- Thế nên nó mới làm bảo vệ.
Rồi cậu bảo:
- Bác cứ ngồi đây uống nước, cháu trả tiền rồi. 11 giờ bác hãy vào nhé.
Nói chung những lần tôi gặp, thái độ cậu này rất vui vẻ, lễ độ. Nhưng lối làm việc của cậu thì chán quá. Có nhiều lần tôi gọi điện cho cậu ấy nhưng không thấy bắt máy. Tôi hỏi lại thì cậu bảo cháu bên công an nên bị phá sóng không nghe được(!?)
Việc khách đến làm việc phải qua thường trực là đúng. Có điều là cậu bảo vệ bao giờ cũng phải vào hỏi ý kiến cô Hương là người được cử tiếp dân (và không có ai khác) chứ không cho khách vào thẳng phòng làm việc. Những lần cô Hương đi vắng, tôi hỏi ngoài cô Hương ra, còn ai có thể làm việc với tôi, cậu ta bảo chỉ mỗi cô Hương thôi.
Tôi chờ đến hơn 11 giờ, cô Hương cũng chẳng thấy đâu. Hóa ra, ông Viện trưởng bảo gọi cô Hương về ngay cũng chỉ là nói để cho tôi nghe.
Đành về.
Chuyện hôm thứ tư, 14/11/2012:
Vì chỉ có mình cô Hương mới có thể làm việc với tôi nên tôi đành tìm cách gặp cô ta cho bằng được nên hôm sau tôi lại đến. Lần này thì cô không đi đâu. Cô nhắn cậu bảo vệ bảo tôi đợi. Cậu bảo vệ mở khóa phòng tiếp dân nhưng không mở cửa. Tôi đứng chờ cô Hương ở sân.
Tôi đợi cũng không lâu lắm. Đây là lần thứ 2 cô tiếp tôi ở phòng tiếp dân. Đó là một gian phòng ít khi được sử dụng. Phòng u ám, hôi hám và bụi bặm. Những lần khác thì cô ta tiếp tôi ngay tại phòng làm việc của cô. Lúc có ghế thì tôi kéo ghế ngồi, không có thì tôi đứng trình bày.
Phòng tiếp dân của Viện kiểm sát Thanh Trì
Làm như không biết gì, cô Hương hỏi tôi mục đích đến làm việc. Tôi nói 3 mục đích:
1. Hỏi về bản yêu cầu khởi tố của tôi, Viện kiểm sát đã giải quyết ra sao;
2. Gửi đơn yêu cầu giải quyết yêu cầu khởi tố của công dân (lần 2, không kể bản yêu cầu khởi tố);
3. Đăng ký gặp Viện trưởng.
Cô nói lại cho tôi nghe lần nữa là đơn đã chuyển đến thi hành án Thanh Trì giải quyết. Tôi cũng lại lần nữa phản đối lối làm việc của Viện Kiểm sát. Tôi bảo tôi không thể tưởng tượng nổi trình độ của Viện kiểm sát Thanh Trì lại như thế, tôi nghĩ ở đây phải là toàn những người có bằng cử nhân luật cả.
Tôi nghi ngờ, hay chỉ có kiểm sát viên thường mới có trình độ và lối làm ăn như thế, bèn hỏi:
- Việc chuyển đơn của tôi đến Chi cục Thi hành án Thanh Trì có phải là tự ý cậu Đỉnh hay cậu ta làm theo chỉ đạo?
- Không, làm sao anh ấy dám làm như thế. Phải có chỉ đạo chứ.
- Vậy là Viện trưởng chỉ đạo chuyển đơn kiện cho cơ quan người bị kiện giải quyết? Nên nhớ đơn tôi là yêu cầu khởi tố chứ không phải là đơn khiếu nại. Tôi không thể ngờ Viện kiểm sát Thanh Trì lại làm việc bừa bãi đến như thế.
(Lần làm việc trước đây, cô Hương cho tôi biết, tên Cao Thị Minh Hằng đã lên phó Chi cục trưởng Chi cục Thi hành án Thanh Trì. Khi phá nhà cướp đất của tôi, hắn là chấp hành viên)
Cô lại bảo hình như đơn khởi kiện đối với cán bộ thi hành án là theo qui định khác chứ không theo qui định chung mà là phải gửi lên Tòa án tối cao. Tôi nói:
Tôi nói:
- Dù là ai thì khi phạm tội cũng phải tuân theo Luật. Tôi không tin có qui định dành riêng cho cán bộ thi hành án khi phạm tội. Bộ luật hình sự đã qui định rõ tội ra quyết định trái luật và nhiều tội khác mà tên Hằng phạm phải. Bộ luật Tố tụng hình sự cũng qui định rõ trình tự tố tụng như thế nào. Vậy cô cho tôi biết, theo ý cô thì trường hợp tên Hằng theo qui định nào? Tôi đã hỏi nhiều luật sư danh tiếng, họ đều nói không có cái qui định như cô đưa ra.
- Dù là ai thì khi phạm tội cũng phải tuân theo Luật. Tôi không tin có qui định dành riêng cho cán bộ thi hành án khi phạm tội. Bộ luật hình sự đã qui định rõ tội ra quyết định trái luật và nhiều tội khác mà tên Hằng phạm phải. Bộ luật Tố tụng hình sự cũng qui định rõ trình tự tố tụng như thế nào. Vậy cô cho tôi biết, theo ý cô thì trường hợp tên Hằng theo qui định nào? Tôi đã hỏi nhiều luật sư danh tiếng, họ đều nói không có cái qui định như cô đưa ra.
Cô bảo có đấy nhưng không nói ra được theo văn bản nào, chỉ bảo bác cứ về nghiên cứu lại xem.
Tôi nói: Việc ấy là của Viện kiểm sát. Nếu tôi gửi sai địa chỉ thì cơ quan phải có trách nhiệm hướng dẫn tôi gửi ở đâu theo luật định. Đằng này tôi gửi yêu cầu khởi tố đã hơn 1 năm rồi.
Cô bảo tôi gửi cho cô đơn khác vì cô không còn giữ. Hồ sơ của bác đã đưa vào lưu trữ rồi.
Tôi lại bất ngờ:
- Lạ nhỉ? Nhận đơn của tôi rồi, nếu chuyển sai đi đâu thì đến đó mà xin lại chứ. Nếu cất đi thì lục ra chứ, sao lại bắt tôi về viết lại?
Cô nói, nhưng bây giờ lục ra cũng khó lắm.
Tôi bảo:
- Thôi được, vì là việc của tôi, tôi đành phải chấp nhận vậy. Tôi sẽ về in ra và gửi cho cô bản khác.
Cô còn kể chuyện trước có bác nhà báo của báo "Người cao tuổi" cũng hay đến đây hỏi về việc của bác. Bác ấy nói chuyện vui vẻ lắm. Tôi cứ tưởng là việc của bác xong rồi.
Tôi bảo, ông ấy là Phi Khanh. Còn việc của tôi xong hay chưa xong thì Viện kiểm sát phải biết chứ. Tôi luôn có ý kiến kịp thời. Sao lại tưởng?
Tôi về. Nửa giờ sau, tôi ra gửi lại cho cô bản yêu cầu khởi tố tên Hằng, kèm theo 14 tài liệu về việc phá nhà cướp đất của tôi không có cơ sở pháp luật gì. Cậu bảo vệ định ngăn tôi lại. Tôi nói chú đang làm việc dở, giờ ra làm việc tiếp, bây giờ chỉ còn mỗi việc mang tài liệu mà cô ấy xin ra cho cô ấy thôi. Nếu không cho vào thì chú về.
Cậu ta thấy thế không ngăn cản nữa.
Tôi giao cho cô Hương xong rồi về. Cô định làm biên nhận nhưng tôi bảo không cần vì cô đã biên nhận hôm 7/10/2011 rồi. Tôi sao lại theo ý muốn của cô thôi.
15/11/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét