Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

Dã ngoại bàn về Nhân quyền ngày 5/5: CÔNG AN ĐÃ CHO MỌI NGƯỜI BIẾT THẾ NÀO LÀ NHÂN QUYỀN Ở VIỆT NAM

Đây là thông tin BTV nhận được từ một CTV thân thiết gửi tới, xin chia sẻ cùng quý độc giả, để biết thêm về cái gọi là "nhân quyền ở VN". 

--------

"Ngày hôm qua có quá nhiều sự kiện, có quá nhiều câu chuyện đáng nhớ, từ những câu chuyện cuời ra nuớc mắt cho đến những giọt nuớc mắt đau đớn, căm phẫn và nhói lòng nên không biết phải kể cho Chị nghe bắt đầu từ đâu. Thôi thì viết vài hình ảnh của bạn Vũ Quốc Anh (còn gọi là August Anh) làm day dứt lòng em.

Dù truớc kia em cũng là một thằng "giang hồ", nhưng em lại chưa bao giờ thấy cảnh một chục thằng mà đi đánh một người như thế. Nhìn bạn Quốc Anh bị đánh tơi bời như vậy, mà em chỉ còn biết bất lực đứng nhìn, muốn xông vào giải cứu thì sợ mình sẽ bị đánh như bạn ấy... Rồi đang đi trên đường trở về nhà em chỉ còn biết khóc và tự trách mình thật hèn.

Tối đến, khi biết tin Hoàng Vi và mẹ bị đánh ở phường Phú Thạnh, Quận Tân Phú, em cũng liền tới đó, khoảng đuợc 15 phút sau thì bạn Quốc Anh cũng tới. Khi gặp bạn ấy, em hỏi thì đuợc biết, sau khi được thả ra, nghe tin về Hoàng Vi như vậy, dù mình đang bị 'tơi tả' nhưng Quốc Anh cũng ráng đi xe ôm lại phường này mà ứng cứu cho gia đình Hoàng Vi.

Tại đây, em nghe bạn ấy kể chuyện, khi bị đánh và bắt lên xe, bọn nó chở bạn ấy tới phuờng Cầu Kho, khi vô trong đó bạn ấy đi không nổi và đứng cũng không xong, bọn nó phải dìu vào trong. Phải đến khoảng 1,5 tiếng sau thì bạn ấy mới có thể làm việc với bọn nó, nhưng trong quá trình làm việc thì bọn nó cũng liên lục tát và dùng viết đánh vào đầu và lưng bạn ấy.

Rồi bạn ấy bất hợp tác trong việc viết biên bản sự việc, cho đến khi CA ở đây 'dụ khị' bằng 2 biên bản, CA giữ một bản và giao cho bạn ấy giữ một bản, thì bạn mới chịu ký. Nhưng sau khi bạn ấy ký xong, thì bọn nó "xin lại" cái biên bản, bạn ấy không đưa thì khoảng 6 thằng đè ra nền nhà 'đập' cho bạn ấy thêm 1 trận, và cướp luôn lại biên bản đó...

Em kéo áo bạn ấy lên xem, thì lần đầu tiên em mới thấy những vết tích kỳ lạ như vậy, như những vết phỏng se tròn nho nhỏ, vết thâm và xướt, cũng như hoa lá cành. Đúng là bọn AN này đánh 'có nghề' thiệt. Em nói bạn ấy mai nên đi bệnh viện khám thì bạn ấy từ chối.

Sau khi tụi em cùng với gia đình Hoàng Vi chịu rời đồn công an phường Phú Thạnh vào khoảng 12h đêm, trong lúc ngồi ăn nói chuyện với bạn ấy, em khuyên bạn ấy lần nữa là sáng mai đi khám ở bệnh viện để xem mình có sao không và cũng để có bằng chứng sau này, Nhưng bạn ấy cứ lắc đầu từ chối mãi và nói không muốn đi đi bệnh viện.

Sau khi bữa ăn kết thúc và chuẩn bị ra về, mấy anh chị lớn tính tiền và gom lại đuợc vài trăm đưa cho bạn ấy để mai đi bệnh viện thì bạn ấy mới nhận và chịu mai đi khám. Lúc này em rưng rưng nước mắt, hóa ra là bạn ấy không có tiền để đi bệnh viện khám!"



Blogger Vũ Quốc Anh rất mệt sau trận đòn thù ngày hôm qua

Nguồn ảnh: FB Yeu NuocViet


4 nhận xét:

  1. THẢO DÂN7/5/13 10:13 SA

    Nếu sự việc là có thật như nội dung bài viết trên thì quả là bọn "CÔNG AN CÔN ĐỒ VÔ LƯƠNG TÂM, THẤT ĐỨC" ăn công sức, uống mồ hôi, thậm chí là máu Dân làm đóng thuế nuôi chúng mà chúng hành xử dã man với Dân như vậy được sao?
    Có lẽ đã đến lúc Dân chúng phải làm cái gì để lên án và đẩy lùi những hành động dã man của bọn chúng, không lẽ cứ cam chịu thế sao???

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh7/5/13 2:42 CH

    còn ai tin vào đảng cộng sản qua ngày đi dã ngoại nhân quyền này mà không sáng mắt ra thì đúng là hết thuốc chữa rồi.

    Trả lờiXóa
  3. Nặc danh8/5/13 8:23 SA

    Hồ chí Minh là tác giả của việc nhập khẩu CS vào VN, Là người dân VN bạn hãy truy cập bản di chúc thật của Hồ chi Minh viết ngày 14/8/1969 ( bản thứ 5, là bản viết theo đúng suy nghĩ sám hối của HCM, ông Vũ Kỳ trao cho vợ con HCM ở Pháp năm 1981;còn 4 bản kia được viết theo ý Lê Duẩn, không phải ý HCM đã được phổ biến để lừa nhân dân) để biết bản chất thật sự của CS. Chừng nào còn ách CS thì người dân còn lầm than đen tối, đói rách cùng cực. Tại sao người ta không học theo singapo, nam Hàn, Nhật...mà cứ bám mãi CS đang thối nát dãy chết ? Nhà báo nghĩ gì ?

    Trả lờiXóa
  4. UPR là tên viết tắt của 3 chữ: Universal Periodic Review mà tôi xin tạm dịch là Tổng Xét Định Kỳ được Liên Hiệp Quốc cho ra đời vào năm 2006. Từ đó, cứ mỗi 4 năm rưỡi Liên Hiệp Quốc thông qua Hội Đồng Nhân Quyền (HĐNQ - Human Rights Council) lại tổng xét các quốc gia thành viên (như Việt Nam chẳng hạn) về vấn đề nhân quyền để xem các nước có thi hành đúng các hiệp ước quốc tế mà họ đã ký kết hay không.

    Tháng 1 năm 2014 sắp tới đây sẽ tới phiên Việt Nam được đem lên bàn mổ ở Geneve, Thụy Sĩ.
    Trong lần tổng xét này, HĐNQ sẽ dựa vào 3 bản báo cáo trước khi thảo luận với chính phủ Việt Nam. Sau đó họ sẽ tổng kết và đưa ra kiến nghị yêu cầu chính phủ Việt Nam thực hiện.

    Ba bản báo cáo đó bao gồm: báo cáo của quốc gia thành viên (the State's national report), báo cáo của Liên Hiệp Quốc (UN report on the State) và báo cáo tổng kết của các thành viên liên quan (Summary of other relevant Stakeholders' information) bao gồm đệ trình (submission) của các tổ chức phi chính phủ (NGOs) hay của các nhà hoạt động dân chủ, xã hội, về vấn đề nhân quyền ở nước này.

    Vì vậy, nói một cách tóm tắt, đây là cơ hội để những người dân Việt Nam, những nhóm hoạt động xã hội dân sự (civil society groups) trực tiếp lên tiếng một cách chính thức với Liên Hiệp Quốc về tình trạng nhân quyền ở Việt Nam trong 4 năm vừa qua.

    Nếu chúng ta không lên tiếng, chắc chắn Liên Hiệp Quốc sẽ dựa vào bản báo cáo của Hà Nội để đưa ra nhận định. Và chắc chắn một điều là trong những nhận định đó sẽ hoàn toàn không có những cái tên như Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, Trần Huỳnh Duy Thức, Tạ Phong Tần hay Việt Khang...

    Nếu muốn cho thế giới biết, chúng ta phải lên tiếng. Nếu muốn thấy thay đổi ở Việt Nam, chính chúng ta phải bỏ công, bỏ sức viết và đệ trình những kiến nghị nghiêm túc, đưa ra những bằng chứng cụ thể. Để từ đó thế giới có thể hiểu rõ vấn đề. Có thể biết chắc ở đâu có đàn áp. Và ai mới là người đang lộng ngôn, tuyên truyền cần được giáo dục lại.


    Đã đến lúc chúng ta, những con dân xứ Việt, dành lại quyền tự do ngôn luận, để không phải chỉ nói cho chúng ta nghe, chỉ rầm rĩ trên các trang mạng Facebook, ở trong nhà, với bạn bè thân thiết ở đầu phố, mà đường đường chính chính chúng ta sẽ nói rõ, nói thật cho tất cả các quốc gia thành viên của Liên Hiệp Quốc cùng nghe. Vì đơn giản đó là quyền của chúng ta.

    Ở Việt Nam có thể chúng ta không có quyền lên tiếng. Nhưng ở Geneve, Thụy Sĩ, vào tháng 1 năm 2014 sắp tới đây chắc chắn tiếng nói của chúng ta sẽ được tôn trọng.

    Các bạn sẵn lòng nhập cuộc chứ?

    OK. Nếu sẵn lòng thì trước tiên chúng ta cần phải biết và tuân theo một số thủ tục cần thiết.


    Vào đây để xem chi tiết các thủ tục cần thiết:

    http://www.voatiengviet.com/content/upr-va-viet-nam/1654787.html

    Trả lờiXóa