Ngày 22-5-2013 chính quyền đã huy động lực lượng mặc thường phục đến đền thánh Anton trại gáo ngăn cản giáo dân đến lễ hành hương. Những giáo dân bảo vệ tại đó thấy việc không bình thường của đám người này nên hỏi danh tính, lý do tại sao ngăn cản, họ không trả lời, không xuất trình giấy tờ. Cứ thế họ ngăn cản giáo dân đến lễ. Lực lượng bảo vệ đã dùng biện pháp mạnh cưỡng chế họ, ngay lập tức bị họ chống lại. Một số giáo dân đã không kiềm chế đã đánh họ, sau đó bắt người đưa vào nhà kho nhốt đến tối cùng ngày. Giáo dân đã báo cho đức cha Nguyễn Thái Hợp biết. Đức cha đã chủ động báo cho chính quyền đến lập biên bản tại hiện trường xảy ra vụ việc (trong biên bản ghi rõ sự việc do họ gây nên) ngay sau đó giáo dân thả 3 công an mặc thường phục.
Sự việc tưởng như êm thấm. Ai ngờ chính quyền đã trả thù bắt cóc 2 ông Ngô Văn Khởi và Nguyễn Văn Hải (theo tôi được biết họ đưa giấy mời mấy chục người không có lý do lên làm việc nhưng không ai lên). Ngày 3-9-2013, giáo dân quá bức xúc chuyện bắt người vô cớ đến ủy ban xã Nghi Phương ép họ trả tự do cho 2 người. Ủy ban xã đã hứa trả tự do cho 2 người có giấy hẹn đóng dấu đỏ hẳn hoi. Như đã hẹn, 16h 4-9-2013 giáo dân đến ủy ban xã nhưng họ nuốt lời hứa. Mấy trăm cảnh sát có vũ trang, chó nghiệp vụ được huy động cùng hàng trăm tên lưu manh côn đồ đến đàn áp giáo dân. Như chúng ta đã thấy hậu quả hơn 30 người bị thương, một số người bị thương rất nặng. CA đã đập phá bàn thờ của chúa (một số hình ảnh đã nói lên điều đó). Thật khủng khiếp. Có người ví đây như một Xô Viết Nghệ Tĩnh của những năm 30 thế kỉ trước. Thật vậy, càng ngày, chính quyền lấn thêm vào đống bùn tội lỗi. Họ đã trả thù người dân 1 cách hèn hạ và tàn độc nhất. Sự việc càng gây thêm sự phẫn nộ, mất lòng tin của nhân dân với chính quyền.
Trong tình hình người giáo dân bị hại, đức cha Nguyễn Thái Hợp là 1 nhà trí thức, vị mục tử ôn hòa, cũng không thể cầm lòng được đã lên tiếng một cách khảng khái và thẳng thắn (nếu nhà cầm quyền không thả 2 giáo dân vô tội ra, tất cả các nhà thờ thuộc tổng giáo phận, tiếp tục thắp nến cầu nguyện vào chủ nhật hàng tuần).
Khi trả lời hãng thông tấn nước ngoài, đức cha Hợp nói: “Không hiểu câu nói CA là bạn dân trong hoàn cảnh này CA có là bạn dân không”
Con đường xây dựng một nhà nước pháp trị, một nhà nước dân chủ, văn minh đang bị giật lùi chăng? Điều quan trong ở đây là hình ảnh nhà nước tiếp tục xấu đi chứ không phải nỗi đau thể xác của những người dân đó)
Có thể sau lời nói và việc làm của ngài, nhà cầm quyền sẽ tiếp tục trả thù ngài bằng biện pháp đề nghị Tòa thánh điều chuyển ngài đi nơi khác hoặc cho nghỉ hưu non như họ đã làm với Đức Tổng Ngô Quang Kiệt trước đây.
Xin trở lại thời kỳ năm 2008. Nhà cầm quyền Hà Nội tỏ ra tức giận và cay cú vì không cướp được Tòa Khâm sứ và khu Linh điện Đức Bà Thái Hà. Không những thế, họ còn bị phanh phui việc làm mờ ám cắt xén lời phát biểu của Đức Tổng Ngô Quang Kiệt. Lúc này họ đã bị mất mặt với nhân dân cả nước và cộng đồng quốc tế nên họ tìm cách lấy lại hình ảnh của đã mất. Họ đã đề nghị Tòa thánh chuyển Đức cha Ngô Quang Kiệt đi nơi khác. Trong tình cảnh như vậy Tòa thánh không muốn có sự căng thẳng giữa chính quyền và Giáo hội Công giáo Việt Nam. Để hạ nhiệt, Tòa thánh đã thiện chí nhượng bộ với chính quyền cho Đức Tổng Kiệt nghỉ hưu non. Việc làm thiện chí của Tòa thánh ngầm ý cho chính quyền hiểu rằng “tôi đã nhân nhượng với ANH, bản thân ANH phải nhìn nhận những việc làm sai trái của mình để sửa chữa, mong sao cho giáo hội và chính quyên cải thiện mối quan hệ ngày càng tốt lên. Tuy nhiên, họ nghĩ không như vậy, càng ngày, họ càng “được đằng chân lên đằng đầu“. Họ càng điên cuồng cướp phá đất của giáo hội, đàn áp đánh đập giáo dân dã man hơn, như cướp một số khu: đất Hồ Ba Giang, Bệnh viện Đống Đa, Nhà thờ Tam Tòa, Cây Thánh giá Đồng Chiêm, vụ Cồn Dầu và một số nơi khác, không thể kể ra hết được. Càng ngày họ càng tạo tạo ra một hố ngăn cách lớn hơn giữa giáo hội và chính quyền. Qua những việc làm thất đức họ lại dùng thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la làng như bản tin thời sự sáng ngày 8-9-2013, họ đưa tin hàng trăm giáo dân dùng gạch đá ném lực lượng CA, đưa ra một số hình ảnh CA bị thương. Trong lời bình họ có nói 14 giáo dân bị thương, 2 ông Nguyễn Văn Khải và Ngô Văn Khởi nhận tội.
Tôi thấy phóng sự này vô lý, không thuyết phục ở số điểm sau đây:
Tôi thấy phóng sự này vô lý, không thuyết phục ở số điểm sau đây:
1. Hàng trăm người dân đủ các lứa tuổi dùng gạch đá ném, tấn công lực lượng CA đã hiển thị trong ống kính sao CA không bắt để cho rõ trắng đen, có phải là giáo dân không (theo như bà con giáo dân kể lại đây là lực lượng nhân dân tự phát đã được chính quyền thuê)
2. Một số hình ảnh chiến sĩ CA bị thương, điều này họ làm không có gì khó, chỉ cần lấy ảnh ở đâu đó đưa vào. Nếu đầy đủ chứng cứ xác thực họ phải bắt quả tang ngay tại hiện trường có hình ảnh hoặc camera chống lại chính quyền, chụp rõ người nào đánh, vì họ có tất cả lực lượng với trang thiết bị tối tân nhất dư thừa làm được việc đó.
3. Theo như lời bình của phóng sự có 14 giáo dân bị thương, nhưng không có hình ảnh, họ cũng không nói rõ ai đánh (hay là giáo dân đánh giáo dân chăng)
4. Mặc dù 2 ông Ngô Quang Khởi và Nguyễn Văn Khải có nhận tội nhưng không có nhân chứng, vật chứng , tang chứng để cấu thành tội đã qui định trong bộ luật hình sự, 2 ông có thể bị ép cung.
Sự việc trên cho thấy, đây là việc làm gắp lửa bỏ tay người của chính quyền. Không riêng gì vụ này mà ở tất cả những vụ đã từng xảy ra trước đây. Theo thường lệ sau khi xảy ra sự việc xong, họ đều đưa lên truyền hình như nhà thờ Thái Hà, Tòa Khâm sứ, Bệnh viện Xanh Pôn, Nhà thờ Tam Tòa, Giáo xứ Đồng Chiêm. Mở rộng ra, có thể kể đến các vụ Trịnh Nguyễn (Bắc Ninh), Văn Giang, Tiên Lãng, biểu tình chống Trung Quốc. Nhiều cá nhân bị bôi nhọ: Linh mục Nguyễn Văn Lý, Lê Thị Công Nhân, cụ Lê Hiền Đức, Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày), Phương Uyên, Nguyên Kha ...
Tất cả các phóng sự họ đưa lên như một thông điệp cho nhân dân cả nước thấy rằng chính quyền bao giờ cũng đúng còn cái sai thuộc về nhân dân.
Thử hỏi nếu chính quyền đúng thì tại sao ở Hội nghị TW 4 ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã nghẹn ngào trong tiếng nấc đọc bài diễn văn quan trong trước toàn đảng toàn dân, toàn quân và kiều bào ở nước ngoài rằng
- Nào là 1 bộ phận không nhỏ, suy thoái đọa đức, tham nhũng mất niềm tin trong nhân dân
- Nào là nhóm lợi ích
- Thay mặt Ban chấp hành trung ương tôi xin nhận khuyết điểm trước nhân dân.
Tôi kể chuyện xảy ra tại trại gáo với một bác lão thành cách mạng. Cuối buổi trò chuyện tôi hỏi bác, bác ơi, tại sao sau mỗi đợi học tập tấm gương đạo đức HCM, họ lại tiếp tục tham nhũng, cướp đất dân lành đến thế? Bác ngâm ngùi trả lời: Bây giờ họ đã đi đến nước đường cùng rồi, họ không còn cách nào khác, họ phải dựng lên một cái biểu tượng để lòe bịp.
Trương Văn Dũng
Trương Văn Dũng
Cuộc đấu tranh nầy là cuộc đấu tranh giữa thiện và ác , giữa lương thiện và côn đồ . Nói trắng ra là những người dân hiền lành và bọn Tư bản Đỏ côn đồ ! Họ có súng đạn chúng ta có trái tim . Họ có những bao cao su đã xử dụng và có luôn dầu nhớt pha với phân thối ; chúng ta có niềm tin và chính nghĩa . Họ có CA và nhà tù , chúng ta có nhân dân và tinh thần đấu tranh bất bạo động . Họ có ngàn tờ báo chứa cức của đãng ta có hàng triệu trái tim hướng thượng v.v...
Trả lờiXóa