Thơ Lê Vĩnh Tài
Tiếng súng nổ ư? Có nghĩa là
gì nhỉ?
Khói cay từ lựu đạn ư? Cũng có là gì nhỉ?
Dùi cui thọc vào bụng ư? Nó có là gì nhỉ?
Một tiếng hét từ địa ngục
Từ một cái miệng
Há to ra thè một cái lưỡi dài
Đỏ
Màu của một con quỷ
Khói cay từ lựu đạn ư? Cũng có là gì nhỉ?
Dùi cui thọc vào bụng ư? Nó có là gì nhỉ?
Một tiếng hét từ địa ngục
Từ một cái miệng
Há to ra thè một cái lưỡi dài
Đỏ
Màu của một con quỷ
Chiếc lưỡi thè ra liếm sạch cánh đồng
Và khò khè ngay cánh cổng căn nhà của mẹ
Mùi hôi thối không làm sao rửa sạch
Và khò khè ngay cánh cổng căn nhà của mẹ
Mùi hôi thối không làm sao rửa sạch
Những ánh điện bị tắt
Làng quê tối mò
Tiếng khóc của một cây nến
Lẻ loi ánh sáng
Phía cuối một đường hầm
Làn khói lựu đạn cay làm em phát hoảng
Làng quê tối mò
Tiếng khóc của một cây nến
Lẻ loi ánh sáng
Phía cuối một đường hầm
Làn khói lựu đạn cay làm em phát hoảng
Chiếc khăn trùm đầu của mẹ còn vướng vào bánh xe
Hình như Mẹ bị ngã vào đấy
Một chiếc tã của em bé
Đang phất phơ trên đầu chiếc gậy
Các anh dân phòng vừa mới chui qua dây phơi
Giăng ngang khu vườn quê có chậu hoa hôm nay chưa kịp tưới nước
Hình như Mẹ bị ngã vào đấy
Một chiếc tã của em bé
Đang phất phơ trên đầu chiếc gậy
Các anh dân phòng vừa mới chui qua dây phơi
Giăng ngang khu vườn quê có chậu hoa hôm nay chưa kịp tưới nước
Làm nghẹn thở những người không được
Vào nhìn. Một đứa trẻ yếu ớt trong chiếc cũi
Treo đong đưa giữa khu vườn
Các anh công an và dân phòng đang tràn qua
Bay lượn
Vào nhìn. Một đứa trẻ yếu ớt trong chiếc cũi
Treo đong đưa giữa khu vườn
Các anh công an và dân phòng đang tràn qua
Bay lượn
Những anh dân phòng và công an vui
tính
Thoa mỡ lên thân xác luồn như rắn
Trơn kinh khủng kinh khủng
Thoa mỡ lên thân xác luồn như rắn
Trơn kinh khủng kinh khủng
Các anh ơi
Suốt đêm em đã bập bùng chớp tắt
Tấm vải trải giường của em nhăn quéo như nụ cười một tên dâm đãng
Cuốn lấy em
Sáng ra em nhỉn thấy cái gì cũng muốn nôn ọe
Suốt đêm em đã bập bùng chớp tắt
Tấm vải trải giường của em nhăn quéo như nụ cười một tên dâm đãng
Cuốn lấy em
Sáng ra em nhỉn thấy cái gì cũng muốn nôn ọe
Em mong manh hai bàn tay trắng
Với chiếc cuốc cũ rích
Hai mông quần cũng cũ rích
Chổng lên trời một thứ cũ rích
Với chiếc cuốc cũ rích
Hai mông quần cũng cũ rích
Chổng lên trời một thứ cũ rích
Nhưng em tinh khiết trên cánh đồng của em
Các anh làm em đau
Các anh đè lên em cả ngày làm em không chịu nỗi
Thân xác em bị vò nhàu
Hai chân em tê dại
Hai mắt em cứng đờ
Môi em bị sưng
Hai vú em bị nhão
Em không còn muốn gì nữa hết
Các nhà thơ cứ ca ngợi em như một vầng trăng
Mỏng manh không chịu nỗi
Hai nửa vầng trăng của em chưa kịp khép lại
Các anh cứ chen vào
Sức nóng từ hai đùi của em bị dạng ra không làm các anh kinh ngạc ư?
Các anh công an và dân phòng
Đến rồi đi để một mình em nằm cay đắng
Hớ hênh
Các anh đè lên em cả ngày làm em không chịu nỗi
Thân xác em bị vò nhàu
Hai chân em tê dại
Hai mắt em cứng đờ
Môi em bị sưng
Hai vú em bị nhão
Em không còn muốn gì nữa hết
Các nhà thơ cứ ca ngợi em như một vầng trăng
Mỏng manh không chịu nỗi
Hai nửa vầng trăng của em chưa kịp khép lại
Các anh cứ chen vào
Sức nóng từ hai đùi của em bị dạng ra không làm các anh kinh ngạc ư?
Các anh công an và dân phòng
Đến rồi đi để một mình em nằm cay đắng
Hớ hênh
Em cũng muốn đứng lên
Em biết mình có thể trở dậy
Buông thả thân mình để trở về
Làm một cánh đồng xanh mướt
Cho những hạt lúa có gai như hoa hồng
Chưa yêu mà chảy máu
Em biết mình có thể trở dậy
Buông thả thân mình để trở về
Làm một cánh đồng xanh mướt
Cho những hạt lúa có gai như hoa hồng
Chưa yêu mà chảy máu
Các anh đừng hôn em
Vì em phải nạo vét sạch bùn trong cổ họng các anh
Mùi cống rãnh
Tình sử của các anh không phải chỉ các anh mà còn là người ấy
Núp trong bóng tối
Mà cũng cứ yêu em
Vì em phải nạo vét sạch bùn trong cổ họng các anh
Mùi cống rãnh
Tình sử của các anh không phải chỉ các anh mà còn là người ấy
Núp trong bóng tối
Mà cũng cứ yêu em
Không phải anh cũng không phải người ấy
Em vénváy
Bay xuống địa ngục
Không có các anh
Em vén
Không có các anh
Những chuyện ấy
Hình như mới đây anh đã làm một lần
Anh Vươn ở Hải Phòng không biết là anh yêu nên đã dùng tới súng
Còn em không cần
Em biết anh thích em
Với những món quà anh tặng cho em như Hitler đã tặng cho người Do Thái
Cởi quần áo ra nào
Các anh cũng là người mà sao ai cũng khiếp sợ?
Da thịt các anh rồi cũng tan biến
Trong hầm mộ
Em vẫn là một người đàn bà ba mươi bảy tuổi
Chắc phải 7 lần muốn chết
Đây mới là lần thứ 2
Các anh xô nhau vào xem
Em trần truồng không phải em dâm đãng
Da của em vú của em
Lông của em tóc của em
Hai đầu gối xương xẩu của em
Các anh đang gỡ ra những lần vải liệm khi người ta ướp xác
Em
Da bọc xương nhưng em vẫn là người đàn bà anh yêu
Lần đầu tiên chúng ta làm chuyện ấy
Các anh lại chơi trò súng nổ và vung roi
Bạo dâm làm em sợ
Em phải khép chặt lại hai đùi ngậm câm như hến
Thị Hến còn dám đong đưa còn em cố khép mình
Hình như mới đây anh đã làm một lần
Anh Vươn ở Hải Phòng không biết là anh yêu nên đã dùng tới súng
Còn em không cần
Em biết anh thích em
Với những món quà anh tặng cho em như Hitler đã tặng cho người Do Thái
Cởi quần áo ra nào
Các anh cũng là người mà sao ai cũng khiếp sợ?
Da thịt các anh rồi cũng tan biến
Trong hầm mộ
Em vẫn là một người đàn bà ba mươi bảy tuổi
Chắc phải 7 lần muốn chết
Đây mới là lần thứ 2
Các anh xô nhau vào xem
Em trần truồng không phải em dâm đãng
Da của em vú của em
Lông của em tóc của em
Hai đầu gối xương xẩu của em
Các anh đang gỡ ra những lần vải liệm khi người ta ướp xác
Em
Da bọc xương nhưng em vẫn là người đàn bà anh yêu
Lần đầu tiên chúng ta làm chuyện ấy
Các anh lại chơi trò súng nổ và vung roi
Bạo dâm làm em sợ
Em phải khép chặt lại hai đùi ngậm câm như hến
Thị Hến còn dám đong đưa còn em cố khép mình
Chết không có gì là mới
Hiếp dâm không có gì là mới
Đàn bà không có gì là mới
Cởi truồng không có gì là mới
Các anh làm chuyện ấy thật cừ khôi
Các anh công an ơi các anh dân phòng ơi
Các anh đi không biết bao giờ trở lại
Xóm làng em trai gái vẫn chờ mong
Chờ mong kháng chiến thành công
Các anh về lại em không còn gì
Tò vò ngồi khóc tỉ ti
Hiếp dâm không có gì là mới
Đàn bà không có gì là mới
Cởi truồng không có gì là mới
Các anh làm chuyện ấy thật cừ khôi
Các anh công an ơi các anh dân phòng ơi
Các anh đi không biết bao giờ trở lại
Xóm làng em trai gái vẫn chờ mong
Chờ mong kháng chiến thành công
Các anh về lại em không còn gì
Tò vò ngồi khóc tỉ ti
Các anh về mái ấm nhà vui
Trai gái ngậm ngùi té xỉu
Thế đấy thưa các anh Bộ Đội
Thế đấy thưa các anh Công An
Thế đấy thưa các anh Dân Phòng
Những người ban ngày coi em như kẻ thù
Đến đêm lại đè em ra
Hụ hự
Trai gái ngậm ngùi té xỉu
Thế đấy thưa các anh Bộ Đội
Thế đấy thưa các anh Công An
Thế đấy thưa các anh Dân Phòng
Những người ban ngày coi em như kẻ thù
Đến đêm lại đè em ra
Hụ hự
Em là cô gái hay nàng Tiên?
Em là con bé bằng bông vải mềm
Em là con bé bằng vàng ròng
Một chiều lửa cháy
Các anh tha hồ quậy
Thành đám tro
Em là con bé bằng bông vải mềm
Em là con bé bằng vàng ròng
Một chiều lửa cháy
Các anh tha hồ quậy
Thành đám tro
Mọi thứ đã cháy
Một chiếc tã lót
Một bánh xà-phòng
Mắt búp bê hấp háy
Một chiếc lược con bị gãy
Các anh chẳng thấy thứ gì của thế lực thù địch bỏ lại
Chỉ cái chén ăn cơm bị vỡ
Nó có phải của thế lực thù địch không anh?
Nó có thể cứa đứt tay của anh
Cẩn thận cẩn thận
Từ tro tàn
Mẹ đang gượng dậy
Nhìn anh
Một chiếc tã lót
Một bánh xà-phòng
Mắt búp bê hấp háy
Một chiếc lược con bị gãy
Các anh chẳng thấy thứ gì của thế lực thù địch bỏ lại
Chỉ cái chén ăn cơm bị vỡ
Nó có phải của thế lực thù địch không anh?
Nó có thể cứa đứt tay của anh
Cẩn thận cẩn thận
Từ tro tàn
Mẹ đang gượng dậy
Nhìn anh
Không phải bà má Hậu Giang
Làm gì có tù và dậy rúc
Mẹ chỉ còn cái xác
Cái chết là một ảo ảnh
Mà anh chưa biết
Các anh chỉ nghĩ mình đi làm nhiệm vụ
Thế là xong
Như một con rắn
Các anh trườn đi và bỏ lại các em bé
Một vết cắn và bình sữa rỗng
Các em bé như cánh hoa hồng
Nở vào ngày các anh đến
Cũng còn lại mùi hương và gai làm chảy máu
Các anh cũng chẳng lấy thế làm buồn
Làm gì có tù và dậy rúc
Mẹ chỉ còn cái xác
Cái chết là một ảo ảnh
Mà anh chưa biết
Các anh chỉ nghĩ mình đi làm nhiệm vụ
Thế là xong
Như một con rắn
Các anh trườn đi và bỏ lại các em bé
Một vết cắn và bình sữa rỗng
Các em bé như cánh hoa hồng
Nở vào ngày các anh đến
Cũng còn lại mùi hương và gai làm chảy máu
Các anh cũng chẳng lấy thế làm buồn
Vầng trăng trên cao nhìn xuống cũng không lấy thế làm buồn
Những đỉnh sọ của các anh như chiếc mũ bảo hiểm
Làm bằng xương
Và máu của những người đã chết vì Tổ quốc
Cho các anh
Cũng không lấy làm buồn
Những đỉnh sọ của các anh như chiếc mũ bảo hiểm
Làm bằng xương
Và máu của những người đã chết vì Tổ quốc
Cho các anh
Cũng không lấy làm buồn
Không phải sự im lặng này mà là một sự im lặng khác
Em muốn chết trẻ
Với hi vọng hồi sinh
Dù không toàn bộ thì cũng một phần
Bóng tối
Em muốn chết trẻ
Với hi vọng hồi sinh
Dù không toàn bộ thì cũng một phần
Bóng tối
Nước trên dòng sông Đuống
Ngày xưa nhà thơ Hoàng Cầm quay chiếc cối xay
Nắm gạo mốc
“Em ơi buồn mà chi…’”
Và Lê Đạt lang thang trong giấc mơ đại đồng của ai đó
Méo mó một đời
Ngày xưa nhà thơ Hoàng Cầm quay chiếc cối xay
Nắm gạo mốc
“Em ơi buồn mà chi…’”
Và Lê Đạt lang thang trong giấc mơ đại đồng của ai đó
Méo mó một đời
Ôi mùa thu
Các anh sẽ chôn em như em chôn đống cỏ rác ngoài đồng
Hay lối đi ướt mềm của một chú chồn hoang
Của Nguyễn Vĩnh Tiến đưa anh trở lại nhà em?
Các anh sẽ chôn em như em chôn đống cỏ rác ngoài đồng
Hay lối đi ướt mềm của một chú chồn hoang
Của Nguyễn Vĩnh Tiến đưa anh trở lại nhà em?
Mùa thu màu vàng những ngọn đèn đường
Có những vách tường trang trí ngâp tràn khẩu hiệu
Được Trần Dần rửa sạch như những khuôn mặt
Những cột đèn những góc phố
Nơi cái chết suy tàn thống trị
Nơi con chim cuối cùng bay mất
Nơi nỗi đau như cắt
Làm đôi
Có những vách tường trang trí ngâp tràn khẩu hiệu
Được Trần Dần rửa sạch như những khuôn mặt
Những cột đèn những góc phố
Nơi cái chết suy tàn thống trị
Nơi con chim cuối cùng bay mất
Nơi nỗi đau như cắt
Làm đôi
Giờ đây em cô đơn
Các anh bỏ đi sau khi đã phóng như mưa
Vào cơ thể em những làn tinh trùng buốt như làn đạn
Không thể sinh ra những cô gái hay chàng trai
Cho nước Việt
Mà chỉ có thể sinh ra những số phận cúi đầu
Như chiếc lá vạch sâu tìm nơi ẩn náu
Và tương lai là một sa mạc tàn bạo
Em nghĩ không cái gì sẽ cứu rỗi chúng ta
Như bóng tối và hơi lạnh
Bây giờ em vẫn còn
Nằm ngửa ở đây. Một cánh đồng tô hô, ẩm ướt và khốn cùng
Như chưa hề anh hiếp dâm em
Hai chân em như mắt em đã khép
Anh ơi...
Các anh bỏ đi sau khi đã phóng như mưa
Vào cơ thể em những làn tinh trùng buốt như làn đạn
Không thể sinh ra những cô gái hay chàng trai
Cho nước Việt
Mà chỉ có thể sinh ra những số phận cúi đầu
Như chiếc lá vạch sâu tìm nơi ẩn náu
Và tương lai là một sa mạc tàn bạo
Em nghĩ không cái gì sẽ cứu rỗi chúng ta
Như bóng tối và hơi lạnh
Bây giờ em vẫn còn
Nằm ngửa ở đây. Một cánh đồng tô hô, ẩm ướt và khốn cùng
Như chưa hề anh hiếp dâm em
Hai chân em như mắt em đã khép
Anh ơi...
LVT
.
Tác giả gửi cho NTT blog
Tác giả gửi cho NTT blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét