Tối hôm trước, đoàn mặt trận đến nhà mình bảo
ngày mai có hai sự việc: cưới cô hoa hậu, sau đó là có chương trình Biển
Đông. Đám cưới thì anh cứ đi còn chương trình Biển Đông thì thôi. He he,
cứ như là báo cho mình biết, anh được phép làm việc này, không được
làm việc kia. Nhưng thôi, con người không phải lúc nào nói cũng chuẩn. Mình
cười, vui vẻ cả.
Mình không muốn
tranh luận về chuyện chính trị nữa. Chán rồi. Mình vắn tắt vài câu
nêu quan điểm của mình rồi chuyển sang nói chuyện vui với mọi người. Họ cũng
vì việc được giao mà phải đến mà thôi chứ ai thích thú gì cái chuyện thỉnh
thoảng đến nhà mình, "trước hết là hỏi thăm gia đình" - câu này thì
không bao giờ thiếu.
Có điều nhiều
người không biết Kim Tiến là ai, chỉ biết là hoa hậu biểu tình, chắc cũng
do trên phổ biến. Mình bảo nó là con ông Trịnh Xuân Tùng đấy, các bác biết
vụ ông Trịnh Xuân Tùng chứ. Hình như không có ai biết, hoặc biết mà
không muốn nhắc lại. Mình bèn kể sơ qua vụ ông Tùng bị công
an đánh chết cho mọi người nghe.
Mình bảo: Nó là
con nuôi tôi mà. Nó gọi tôi là ba, tôi cũng gọi nó là con. Tôi phải đi chứ.
Nói cho vui chứ ba
gì mà con cái chim chuột nhau lúc nào có biết đâu. Rồi đùng một cái nó dí
cái giấy mời vào tay ba nó. Được cái con nó cũng biết chọn chồng, có khi còn
thắng lợi hơn cả bà xã mình lấy được mình chứ chẳng chơi.
Dân NO-U đến sớm.
Trương Dũng bảo ở quán nước vỉa hè ngoài cổng có rất nhiều người lạ,
trông lại, có cả người đã quen ở ... Bờ Hồ. Mình theo Dũng
ra, thấy chừng mươi lăm người, chả biết thế nào, chỉ thấy có một
cậu xoay điện thoại về phía bọn mình. Mình kéo Dũng vào: "Kệ chúng
nó"
Mình có tính xấu
là khi chúng nó đang tán tỉnh nhau thì mình ra sức bênh con gái. Đến khi chắc
cưới rồi, mình xoay về làm cao giá cho cánh con trai, lại còn tỏ ra
cùng hoàn cảnh bị lừa với chúng nó.
Mình bảo Kim
Tiến: "Ba con mình thắng to rồi con ơi". Rồi đọc lại cho thằng
rể nghe 4 câu thơ hôm trước trêu hai đứa:
Anh là ai, sao anh lại dám lấy tôi ...
Một cậu nêu sáng
kiến: "Phải trao giải biểu tình viên liều lĩnh nhất cho Thành Nguyễn".
Trêu đủ kiểu
nhưng vợ chồng chúng nó không thèm chấp, chỉ cười rất tươi trong hạnh
phúc lứa đôi, trong tình cảm của những người cùng sát cánh với mình mỗi lần
xuống đường.
Gặp bé Trịnh Cẩm
Tú. Trông nó, thấy cùng khuôn với chị, thanh thoát và xinh đẹp. Mình bảo:
"Mày là cái Tú phải không. Bác nhớ có lần người ta đổi họ mày
thành họ Nguyễn". Nó cười ỏn ẻn.
Dân NO-U ngồi kín
6 bàn. Khi hai đứa dắt nhau tiến vào hôn trường, tất cả đều đứng dậy,
tay giơ lên quá đầu vỗ rào rào, rất lâu.
Cỗ bàn bày
ra, thịnh soạn và sạch sẽ, lịch sự. Câu chuyện của cánh biểu tình vẫn rôm rả nhất
phòng cưới. Nửa cuộc, mọi người đứng lên hô:
Hoàng Sa - Việt
Nam, Trường Sa - Việt Nam .
Bác Tạ Trí
Hải hầu như không ăn uống gì, suốt buổi làm vai trò nhạc sống phục vụ đám
cưới.
Xong tiệc, lại ra
sân, lại chụp ảnh lưu niệm. Mình phải về trước vì đi chung xe với Vũ
Quốc Ngữ, mà Ngữ thì phải về sớm để chiều ra sân bóng. Mấy người
thì bàn nhau đến thăm vợ chồng bác Khánh Trâm, vì bị công an chặn cửa
mà hôm nay không đi dự đám cưới được.
Thương con gái
phải mồ côi cha một cách rất vô lý. Nhưng hôm nay ba thật mừng cho
con lấy được chồng xứng đôi. Đời con phải được hạnh phúc, Kim Tiến ạ.
Chương trình Biển Đông là gì nhỉ? Hôm qua thấy
có lời kêu gọi biểu tình gì đó trên mạng. Hay là bây giờ chính quyền đã
sáng tạo ra cách gọi mới, gọi biểu tình chống Trung Quốc là Chương trình Biển
Đông. Nếu như vậy thì nói "sau đó" là ngược trình tự thời
gian.
Vợ chồng Thành - Tiến ra sân đón,
chụp ảnh hết với người này người kia. Mình thấy
con gái quấn một mảnh vải có lẽ đến chục mét. Không thấy có dấu hiệu của
đường may. Có lẽ nó vội, hoặc hết tiền nên không may được thành
áo đành quấn tạm vải chăng :).
Bản lĩnh xem ra cũng dạn dày
Kinh nghiệm tình trường dễ mấy ai
Nay không thoát khỏi tay cao thủ
Cá mắc câu rồi, lưới đã vây!
Xuân Diện nhại bài hát của Việt Khang mà rằng:
Vài hình ảnh:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét