Sức mạnh của lời nói vô cùng to lớn. Có những lời nói là động lực thúc đẩy người khác trở lên hoàn thiện, trở thành người có ích cho xã
hội. Lời nói của cô Thuỷ dạy văn, giáo viên chủ nhiệm lớp 11A7 trường Trung học Phổ thông Lý Nhân,
Hà Nam đã cướp đi sinh mạng của học sinh Nguyễn Văn Phúc ngày 30/10/2012.
.
Phúc là một học sinh ngoan hiền, học giỏi. Với tính thâm trầm ít nói nhưng rất nhiệt tình trong công việc và thân thiện với những người xung quanh. Em được sinh ra trong một ra đình nông dân địa chỉ: Nguyễn thị Hồng Điệp (mẹ Phúc). xóm5 thôn Phú Đa, xã Công Lý, Lý Nhân, Hà Nam. Vì kế sinh nhai gia đình em đã phải chuyển đi nhiều nơi để làm ăn.
.
.
Năm học 2010-2011 khi thi vào THPT, bố mẹ em quyết định chuyển về quê làm ăn. Em theo bố mẹ về thi vào Trường THPT Công lập bị thiếu 0,5 điểm, vì thế em phải học ở trường Dân lập 1 năm. Với quyết tâm thi vào trường Công lập em vừa học vừa ôn năm sau thi lại em đã đủ điểm vào học ở trường THPT Lý Nhân, đạt danh hiệu học sinh tiên tiến.
.
Chuyện xẩy ra từ việc học thêm trong dịp hè năm 2011
-2012
Khi nghỉ hè em đã đăng ký học thêm ở trung tâm gần
nhà. Một thời gian sau, cô Thuỷ chủ nhiệm dậy môn văn có tổ chức dậy thêm ở trường,
em đăng ký học được vài buổi thì thấy học cô Thuỷ em không hiểu bài bằng học ở
trung tâm nên em nghỉ học mà vẫn phải đóng tiền học đầy đủ. Em quay về trung
tâm để học thêm. Khi cô Thuỷ biết chuyện cô tỏ thái độ không hài lòng và dùng lời
nói và thái độ kỳ thị em.
Theo lời kể của các bạn học cùng lớp, khoảng 2 tháng trước cô Thuỷ mắng Phúc trước 44 học sinh trong lớp rằng: “Phúc là kẻ bệnh hoạn, tự kỷ. Thà tôi nhận một học sinh đúp còn hơn là nhận một học sinh mang mác Dân lập, những người đào tạo trong môi trường đấy ra chắc cũng chẳng ra gì?”. Từ đấy Phúc trở nên trầm lặng và buồn hơn.
Phúc và bạn Minh chơi thân với nhau và ngồi gần nhau, mỗi khi thầy cô giáo giảng bài nhanh mà Minh không kịp hiểu, Minh quay qua hỏi Phúc đều được Phúc tận tình chỉ bảo. Cô Thủy kỳ thị với Phúc nên quyết định chuyển Minh ngồi chỗ khác, được vài hôm khi
không hiểu bài Minh không biết hỏi ai nên tự động chuyển về chỗ cũ ngồi cạnh Phúc.
Sáng 30/10/2012 cô Thuỷ biết chuyện đã phạt Phúc và Minh
xuống bàn cuối. Minh giải thích với cô Thuỷ “đây là tự em đổi chỗ, khi em xuống đây Phúc đã đuổi em về chỗ cũ nhưng em không về, vì thế có phạt thì cô chỉ phạt mình em chứ Phúc không có
lỗi” . Cô Thủy đập bàn, chỉ tay vào mặt Minh quát: “Câm mồn”. Cùng buổi sáng hôm ấy có thu bài kiểm tra môn văn
theo
nhóm của tuần trước. Phúc nộp bài nhưng cô Thuỷ chỉ lấy điểm bài của nhóm trừ bài của Phúc và không cho Phúc điểm kiểm tra. Cô Thuỷ gọi những bạn ngồi bàn cuối là Tử Sỹ, cô không quan
tâm, không chấm bài kiểm tra, không tổng kết, không coi là thành viên của lớp và cô còn bảo vì đóng tiền rồi nên cho ngồi nhờ.
Khi tan học Phúc nói với bạn H1 cùng lớp “dù có làm ma tao cũng phải về bóp cổ con đĩ Thuỷ”, khi Phúc nói
có bạn A lớp 11A10 và bạn T lớp 11A9 cùng nghe. Trên đường về Phúc có tâm sự với bạn H2 cùng lớp với những câu đối thoại:
H2: sao mày không có tội mà mày chịu cô phạt như thế?
Phúc: tao có quá nhiều lời để cãi, tại tao uất ức quá, thực sự lúc đấy tao không muốn cãi gì.
Nói chuyện lung tung một lúc Phúc bảo “Ngày mai tao sẽ cho chúng mày được lên tất bàn trên ngồi” rồi chia tay về nhà.
Khoảng 1h chiều Phúc nhắn tin cho L. A cô bạn cùng lớp với nội dung “Anh uất quá không ăn
được cơm, tội của anh đâu đáng bị xử như thế, còn nhiều đứa mắc lỗi nhiều hơn anh mà không bị phạt như anh, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này”. Vì tin nhắn đầy nên L.A đã xoá tin nhắn khi chưa biết tin Phúc chết. Khoảng 3h chiều người nhà phát hiện Phúc đã treo
cổ tự vẫn.
Khoảng 4h chiều CA đến điều tra lấy các tin nhắn trong ĐT của Phúc gửi cho bạn bè đều nói đến việc liên quan đến hình phạt và những lời kỳ thị của cô Thuỷ đối với em. Rồi CA thẩm vấn 3 người bạn mà Phúc đã gửi tin nhắn và cô Thuỷ là người có liên quan, sau đó gia đình đã chôn chiếc điện thoại đấy theo Phúc.
Khi biết tin Phúc mất các bạn học đến rất đông, cô Thuỷ cũng đến, ngay trước quan tài của Phúc, các bạn cùng lớp đã uất ức khi thấy cô Thuỷ với vẻ mặt trâng tráo các bạn đã không kìm được cảm xúc lên mắng chửi cô rất thậm tệ, các bạn cho rằng những lời miệt thị, xúc phạm nhân phẩm và hành vi sử phạt vô lối của cô đã làm
Phúc uất ức mà tự vẫn. Vì thương Phúc có một số bạn thân cùng lớp đã ngất nên ngất xuống trong đám tang, khi đưa tang về cô Thủy nói với một bạn trong lớp “sao các em
phải lăn lê bò toài ra như thế?” đấy là câu nói làm cho các bạn của Phúc càng căm hận cô hơn.
Sau cái chết của Phúc cô Thuỷ không hề tỏ ra hối nỗi mà cô càng tỏ ra lộng hành, doạ nạt và miệt thị học sinh hơn. Cụ thể như khi trả bài kiểm tra của lớp 11A3 bạn D một học sinh giỏi được 6 điểm văn, cô mỉa mai “đến bạn D còn được những 6 điểm” bạn D không nói gì cô lại nói “thôi tôi không nói nữa có không lại mất thêm 1 học sinh nữa thì chết tôi”. Câu nói
này của cô đã làm các bạn lớp 11A3 chạnh lòng, sau buổi học nhiều bạn trong lớp đã rủ nhau đến thắp hương để chia sẻ nỗi uất ức mà Phúc đã phải chịu đựng từ cô Thuỷ.
Thứ 7 ngày 03/11/2012 trong tiết sinh hoạt cô Thuỷ đã đe doạ học sinh lớp 11A7 rằng “sau đợt thanh tra này
tôi sẽ mở cuộc họp phụ huynh, những anh, chị nào xúc phạm tôi, tôi sẽ cho lên gặp ban giám hiệu và CA để giải thích tại sao lại xúc phạm tôi như thế? Các anh, các chị nên biết tôi đã được mệnh danh là "Dũng
sỹ diệt học sinh". Các anh, các chị muốn tôi hối hận thì tôi sẽ cho các anh,
các chị phải hối hận cả đời”.
Khi nói chuyện, các em cho
tôi biết cô Thủy không chỉ kỳ thị, nhục mạ và có những hình phạt vô lối với Phúc mà nhiều bạn nam trong lớp đã bị cô dùng kéo cắt áo sau giờ thể dục hoặc giờ ra chơi nóng bức vào mà chưa kịp cho áo vào
trong quần, bị cắt tóc khi tóc mái để dài hay cô thấy không hợp mắt cô. Hay những ngày chủ nhật đi học thêm mà đi
dép lê thì cô dùng đế giầy cao gót dẫm lên chân cho tới khi chảy máu còn chuyện cô véo tai và tát vào mặt học sinh là chuyện thường tình. Những hôm trời mưa. bạn nào mà đi dép
lê cô bắt phạt bỏ dép ra đi giật lùi dưới mưa. Các em bảo những hành vi trên của cô Thuỷ đối với học sinh đã có từ 4 năm nay, ban
giám hiệu nhà trường đều biết cả nhưng vẫn làm ngơ.
.
Đây là chiếc áo đã bị cô Thuỷ giáo viên chủ nhiệm lớp 11A7 trường THPT lý nhân, hà nam cắt của học sinh. Trong năm học này đã có nhiều em bị cắt áo như thế này. Hành vi cắt áo, cắt tóc học sinh của cô đã có từ 4 năm nay.
.
Một em nói với tôi “chị ơi sau cái chết của Phúc chúng em không muốn cô Thuỷ tiếp tục dậy chúng em nữa, bởi mỗi khi nhìn thấy cô, nghe cô nói những lời miệt thị, đe doạ là chúng em lại nhớ tới những lời cô đã xúc phạm nhân phẩm và những hình phạt vô lối của cô đối với Phúc, và nhớ tới hình ảnh cái chết thương tâm của Phúc, điều đặc biệt là cô Thuỷ không hề biết hối hận mà càng tỏ vẻ ta đây để đe doạ và miệt thị chúng em. Giờ đây chúng em phải làm sao khi ban giám hiệu của nhà trường vẫn bảo vệ cô ấy, trong khi một số bạn trong lớp em tinh thần hoảng loạn gia đình đã phải xin cho các bạn ấy nghỉ học và đưa đi chơi xa mấy hôm để các bạn ấy ổn định lại tinh thần”. Bạn khác bảo “ chị ơi một người với tư cách và đạo đức như cô Thuỷ không thể để làm giáo viên được chị ạ!
Khi tôi hỏi ý kiến của bố mẹ các em về việc này như thế nào? Một bạn nữ khóc và nói “mẹ em bảo thực sự mẹ không muốn con tiếptục phải học một cô giáo như thế nữa. Nhưng bố con không có nhà, mẹ thì không hiểu luật pháp, mà cả huyện chỉ có một trường TPTH này, giờ mẹ mà lên tiếng nhà trường và cô giáo lại kỳ thị với con như kỳ thị với Phúc thì mẹ phải làm sao? Chuyển lớp thì nhà mình không có tiền, không có người quen thì nhà trường không cho chuyển?” nhiều bạn khác nói: bố mẹ em đồng ý với em về việc yêu cầu đổi cô giáo chủ nhiệm, nhưng bố mẹ em không biết phải làm thế nào? Vì trong xã hội VN hiện nay những trường hợp như thế này quá nhiều rồi, các bậc phụ huynh lên tiếng mà không được nhiều người trong xã hội giúp đỡ thì ngành giáo dục vì thành tích họ sẽ bảo vệ nhau rồi, kết quả chỉ có chúng em là người chịu hậu quả. Vì thế chúng em rất mong chị giúp chúng em đưa sự thật này ra công luận để nhiều người biết đến, và chúng em cũng mong các thầy cô giáo chân chính, những bậc phụ huynh và những người tốt trong xã hội giúp đỡ, chỉ dẫn cho chúng em để chúng em biết mình phải làm gì để có thể loại bỏ được một người không có lương tâm và đạo đức nghề nghiệp như cô Thủy ra khỏi ngành giáo dục, vì là cô giáo dậy văn, ngoài việc dậy học sinh cái chữ cô còn là người dậy học sinh đạo đức và cách sống làm người, mà cô Thuỷ thì không có những đức tính đấy. Sau khoá học của chúng em là những đứa em, đứa cháu của chúng em vẫn phải tiếp tục học. Chúng em mong muốn những em bé ấy sẽ được học trong môi trường tốt hơn bởi những thầy cô giáo chân chính.
Không chỉ các em học sinh lớp 11A7 mà còn nhiều học sinh của các lớp khác trong khối 11 và có những học sinh đã ra trường rồi mà từng bị cô Thuỷ cắt áo, cắt tóc sẵn sàng đứng ra làm chứng để vạch trần những hành vi vô nhân đạo của cô Thuỷ đối với học sinh từ 4 năm nay với mong muốn trả lại sự trong sạch cho nền giáo dục và mong linh hồn của Phúc sớm được siêu thoát.
.
Khi tan học các bạn vẫn rủ nhau đến thăm mộ Phúc
.
Rất mong nhận được sự giúp đỡ lên tiếng và chỉ dẫn của toàn thể mọi người quan tâm đến công lý và sự thật. Khi bạn giúp các em học sinh này cũng chính là bạn đang giúp con em của mình.
.
Trần thị Nga
Thầy cô vô đạo đức như thế này thì nền giáo dục nước nhà sẽ đi về đâu? Thấy mà xót xa!
Trả lờiXóaTôi vô cùng đau xót khi đọc bài viết này, mặc dù trước đây đã được nghe tác giả bài viết nói đến việc này, nhưng tôi đã không nghĩ đến hậu quả đã gây nên cái chết của một học sinh, nó đau đớn quá. Đau đớn hơn là trong nghành GD, chuyện như thế này không phải đây là lần đầu tiên.
Trả lờiXóaBên cạnh việc dạy cho học sinh những kiến thức khoa học cơ bản, thầy cô còn có một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng là giáo dục đạo đức và nhân cách cho học sinh. Thầy cô thiếu trách nhiệm, thiếu nhân cách sao có thể đủ tư cách đứng trên bục giảng.
Nhà trường và cô giáo chủ nhiệm Thủy phải có trách nhiệm trước cái chết của em Phúc. Theo phản ánh của bài viết thì người như cô giáo Thủy không làm được công tác giáo dục được.
dang ghet! sao lai de nhung nguoi nhu vay len lam co giao duoc chu ! con nguoi khong co nhan pham dao duc cua mot con nguoi gi het.la thu gi a'!
Trả lờiXóaTôi không thể tin được sự việc như vậy đã xảy ra,nhà tôi làm gv rất nhiều,dù vậy tôi căm giận lên án tội ác của cô giáo thủy.
Trả lờiXóaCô giáo này là thất bại của ngành giáo dục...
Trả lờiXóaTôi là một GV có thâm niên 40 năm,nay đã về hưu, tôi không thể tin rằng có 1 gv Văn học lại có thể vô cảm và mất lương tri như vây. Nhưng chỉ nghe có một phía nên sự thực thế nào thì xin anh Thụy nếu có điều kiện kiểm tra thử và nếu được hãy để cô giáo Thủy dùng ngay diễn đàn của anh lên tiếng trình bày cho mọi người "rộng đường suy xét". Nghe có một phía học sinh tôi e là hơi "hẹp" trong thái độ chúng ta chăng ?
Trả lờiXóa