(Mến tặng Nguyễn Phương Uyên)
Trường Sa ngày đông gió lạnh
Mây trời vần vũ dọc ngang
Ước gì em là tia nắng
Xuyên mây rọi xuống biển vàng
Trường Sa ngày hè bỏng cháy
Giữa trưa trọi nắng anh say
Ước gì em là mây đảo
Che anh dù chỉ non ngày!
Trường Sa mùa khô bỏng khát
Đêm dài khát cả trong mơ
Ước gì em là biển nước
Trên trời rơi xuống làm mưa
Trường Sa vào mùa bão tố
Mưa tràn, sóng dựng, biển dâng
Ước gì em là tấm áo
Cho anh mặc để che thân
Trường Sa giặc Tàu hay tới
Nghênh ngang chiến hạm dọa người
Ước gì em là cuồng bão
Nhấn chìm hết lũ đười ươi!
Nay vừa nghe tin sét đánh
Công an đã bắt em rồi!
Sao nỡ bắt người vô tội?
Thương nhà, yêu nước...
Trời ơi!
Đêm qua anh mơ hay tỉnh?
Thấy em bay lượn trên trời
Đưa đoàn Thủy Quân Lục Chiến
Trận dàn trên mặt biển khơi
Bao vây Hoàng Sa quần đảo
Quân Tàu thịt nát xương rơi
Bè lũ Bắc Kinh tháo chạy
Ích Tắc, Chiêu Thống rụng rời!
Chợt như ai xuyên vào ngực
Tỉnh giấc anh bỗng rợn người
Nhớ ra em còn trong ngục
Ôi thương em quá Uyên ơi!
Mai ra công đường em hãy
Hiên ngang đứng trước án đài
Nhìn thẳng vào phường bán nước
Rủa nguyền bè lũ tay sai
Cam tâm ôm chân Hoa Cộng
Dâng rừng, biển đảo, đất đai...
Biển Đông, Núi, Sông...ngàn dặm
Âu Cơ chỉ một Mẹ thôi
Đồng Bào ơi! Đoàn kết lại
Chung tay cứu lấy giống nòi!
Mây trời vần vũ dọc ngang
Ước gì em là tia nắng
Xuyên mây rọi xuống biển vàng
Trường Sa ngày hè bỏng cháy
Giữa trưa trọi nắng anh say
Ước gì em là mây đảo
Che anh dù chỉ non ngày!
Trường Sa mùa khô bỏng khát
Đêm dài khát cả trong mơ
Ước gì em là biển nước
Trên trời rơi xuống làm mưa
Trường Sa vào mùa bão tố
Mưa tràn, sóng dựng, biển dâng
Ước gì em là tấm áo
Cho anh mặc để che thân
Trường Sa giặc Tàu hay tới
Nghênh ngang chiến hạm dọa người
Ước gì em là cuồng bão
Nhấn chìm hết lũ đười ươi!
Nay vừa nghe tin sét đánh
Công an đã bắt em rồi!
Sao nỡ bắt người vô tội?
Thương nhà, yêu nước...
Trời ơi!
Đêm qua anh mơ hay tỉnh?
Thấy em bay lượn trên trời
Đưa đoàn Thủy Quân Lục Chiến
Trận dàn trên mặt biển khơi
Bao vây Hoàng Sa quần đảo
Quân Tàu thịt nát xương rơi
Bè lũ Bắc Kinh tháo chạy
Ích Tắc, Chiêu Thống rụng rời!
Chợt như ai xuyên vào ngực
Tỉnh giấc anh bỗng rợn người
Nhớ ra em còn trong ngục
Ôi thương em quá Uyên ơi!
Mai ra công đường em hãy
Hiên ngang đứng trước án đài
Nhìn thẳng vào phường bán nước
Rủa nguyền bè lũ tay sai
Cam tâm ôm chân Hoa Cộng
Dâng rừng, biển đảo, đất đai...
Biển Đông, Núi, Sông...ngàn dặm
Âu Cơ chỉ một Mẹ thôi
Đồng Bào ơi! Đoàn kết lại
Chung tay cứu lấy giống nòi!
Đảo Sơn Ca, 2/11/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc
Tác giả gửi cho NTT blog
Đất nước chúng ta còn rất nhiều Phương Uyên đang chiến đấu âm thầm, không mỏi mệt.
Trả lờiXóa