Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Thôi đành khép lại

.

Thôi đành khép lại chữ quen
Trót đưa ánh mắt nhìn em khác thường
Mùa xuân về rắc tơ vương
Cho nên mới thử nhớ thương một lần.

Thôi đành khép lại chữ thân
Trót quen thì tránh, đừng gần gũi nhau
Kẻo ngày xuân chẳng dài lâu
Đò giang không thuận, sông sâu khó lường.

Thôi đành khép lại chữ thương
Trót thân xin chớ vấn vương, bồi hồi
Trái tim sao chẳng chịu lời
Em không xa lánh để rồi khổ theo.

Thôi đành khép lại chữ yêu
Trót thương, nào đã bao nhiêu ngọt lành
Cái hôm tôi để tang mình
Là hôm em liệm mối tình trái ngang.

Cầu Kiều ai bắc mà sang
Bên kia em lệ hai hàng, đơn côi
Bên này cô độc mình tôi
Làm sao có thể quen thôi bây giờ.

TƯỜNG THỤY

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét