Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

Bông cúc vàng

Huỳnh Văn Úc


Ngày Chủ nhật 17/2/2013. Mồng tám Tết Nguyên Đán. Mùa xuân đang nhẹ bước trên cỏ cây hoa lá. Mưa bụi mùa xuân làm tăng cái không khí lặng lẽ vắng vẻ của nghĩa trang. Vợ chồng Yan Xiquyn-chủ cửa hàng bán hoa tươi ở Quảng Tây bước vào nghĩa trang nơi yên nghỉ của những người lính đã tử trận trong cuộc chiến tranh mà người Trung Quốc gọi là cuộc chiến phản kích tự vệ đối với Việt Nam, còn người Việt Nam gọi đó là chiến tranh xâm lược sáu tỉnh biên giới phía bắc. Những ngôi mộ bằng đá màu nâu xám xếp thành hàng ngang và hàng dọc chạy dài trong khuôn viên rộng mênh mông của nghĩa trang.Vợ chồng Yan Xiquyn đặt trước thềm mỗi ngôi mộ một bông cúc màu vàng. Đến ngôi mộ thứ hai mươi mốt thì Yan Xiquyn quỳ xuống kính cẩn đặt một bông cúc vàng lên thềm ngôi mộ. Trên mặt khối đá hình chữ nhật ghi tên người lính tử trận: Zhou Zengyi, 1960-1979. Một cơn gió lạnh thổi qua làm cho Yan Xiquyn bất giác nhắm mắt lại và bên tai ông văng vẳng tiếng nói của người nằm dưới mộ: “ Chào ông! Cám ơn ông đã đến thăm đúng vào ngày ta bị giết. Ta bị giết trong một cuộc chiến ngu dốt và vô nghĩa mà nhà cầm quyền nước ta phát động ba mươi tư năm về trước. Ta bị giết mà chẳng hiểu tại sao mình bị giết. Ngày ấy ta cùng với bảy trăm chiến sĩ từ Trung tâm quân dự bị huyện Hoàng được dồn lên những chiếc ô tô bịt bùng chạy suốt ngày đêm đến Côn Minh thuộc tỉnh Vân Nam. Sau một tuần chỉnh huấn về chính trị để người ta giảng cho chúng ta Việt Nam là quân vô ơn bội nghĩa cần phải dạy cho chúng một bài học, chúng ta tiếp tục leo lên những chiếc cam nhông vượt qua núi đèo và đường sá quanh co để tập kết dưới chân Đồi Không tên trên đất Việt Nam. Trận đánh ngày 17/2/1979 xảy ra ở đó. Đại đội trưởng phát lệnh xung phong và cả đại đội ào lên đỉnh đồi. Đến lưng chừng đồi khi ta chưa kịp bắn một phát súng, lựu đạn mang theo người chưa kịp ném thì một quả đạn cối của đối phương nổ giữa đội hình xung phong làm ta chết ngay tại trận. Một cái chết lãng nhách! Ta ngã xuống khi chưa đến tuổi hai mươi, ngày lên đường ta mới chỉ được hôn vội người yêu đúng có một lần. Ta là con một nên khi ta chết đi dòng họ ta tuyệt tự. Đó là nỗi đau của ta mang xuống suối vàng mà muôn đời ta không thể quên được”.

Một cơn gió lạnh lại thổi qua làm Yan Xiquyn bừng tỉnh. Từng bông cúc vàng lại được tiếp tục đặt lên thềm những ngôi mộ. Mỗi ngôi mộ là một nỗi đau muôn đời không thể quên. Bông cúc vàng làm sao xoa dịu được nỗi đau?


Ảnh: Vợ chồng Yan Xiquyn cung tiến bông cúc vàng (www.joohunw.cn)

Tác giả gửi cho NTT blog

1 nhận xét:

  1. Nặc danh25/2/13 7:05 SA

    chu Thuy oi nhung nguoi ling TQ ho chet tuc tuoi vi bi nha cam quyen bat buoc con nhung nguoi con dat viet minh hy sinh de bao ve bien cuong cua to quoc ma toi nha nuoc minh nhu lang quen ho.chau van nho nhu in cai ngay ay ngay 17.2.1979 ay luc ay chau moi 8tuoi ngay ay gia dinh chau to chuc tien hai nguoi chu di bo doi nhung hai chu chau con may man la van lanh lan tro ve.chau mong sao mot ngay khong xa nhung ke than TAU xe phai than bai danh liet de nhuong chinh truong lai cho nhung nguoi co TAM co TAM voi nhan dan voi dat nuoc.cam on chu nhieu chuc chu luon khoe

    Trả lờiXóa