Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Giáo sư Tương Lai: Lãnh đạo Việt Nam quá quỵ lụy Trung Quốc


VOA – Tiếng Việt

07-06-2013

Một chuyên gia cố vấn cho hai đời Thủ tướng tại Việt Nam nhận định giới lãnh đạo Việt Nam đã trở nên quá quỵ lụy Trung Quốc, rơi ra khỏi quỹ đạo dân chủ và tụt hậu sau lưng các nước còn lại trên thế giới, một thế giới mà Việt Nam hiện đang rất cần phải hội nhập để có thể tăng trưởng và phát triển.

Trong bài bình luận đăng trên nhật báo The New York Times của Mỹ ngày 7/6, Giáo sư Tương Lai (Nguyễn Phước Tương), một nhà nghiên cứu xã hội học-văn hóa được nhiều người biết đến, đã mạnh mẽ phê phán nhà cầm quyền Việt Nam đàn áp dân chúng trong các cuộc biểu tình yêu nước và nhu nhược trước sự xâm lấn của Trung Quốc ở Biển Đông.


Tác giả bài viết, người từng cố vấn cho cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt và Phan Văn Khải, nói rằng bi kịch lớn nhất của Việt Nam chính là ảo tưởng về một hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa thường được nhà nước viện cớ để dung chấp chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc, để trấn áp dân chủ, kiểm duyệt – bịt chặn thông tin, và khủng bố tinh thần của người dân.

Theo giáo sư Tương Lai, các bản án nặng nề dành cho hai sinh viên yêu nước Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên hồi tháng trước với các cáo buộc tội “nói xấu Trung Quốc” đã chạm tới tinh thần yêu nước và chủ nghĩa dân tộc của người dân Việt Nam và phơi bày sự thông đồng mờ ám của chính quyền với những kẻ ngoại bang xâm lược.

Bài bình luận viết rằng trước âm mưu nuốt chửng Biển Đông bằng bản đồ đường lưỡi bò đầy tham vọng của Trung Quốc, các bước chân giận dữ của người dân Việt Nam đã bất chấp sự đàn áp, cùng nhau xuống đường bày tỏ lòng yêu nước trong các cuộc tuần hành quy tụ từ giới trí thức, giới trẻ thành thị đến những người dân oan, những người nông dân bị bần cùng hóa bởi chính sách nhà nước tịch thu đất đai mà không đền bù thỏa đáng. 

Tác giả nói sự căm phẫn của người dân trỗi dậy giữa lúc các nhà lãnh đạo Việt Nam đang tự phơi bày sự nhút nhát, yếu hèn trước Trung Quốc xâm lược.

Trong một cuộc phỏng vấn trước đây với VOA Việt ngữ, giáo sư Tương Lai nhấn mạnh:

“Chúng tôi là những người yêu nước. Chúng tôi thấy hành động gây hấn, khiêu khích của nhà cầm quyền Trung Quốc là một nguy cơ lớn đối với nền độc lập dân tộc vì chủ quyền lãnh thổ-lãnh hải quốc gia đang bị đe dọa nghiêm trọng. Là một người yêu nước không thể nào ngồi yên trước hành động xâm lược của Trung Quốc. Cho nên, chúng tôi phải lên tiếng.”

Giáo sư Tương Lai cho rằng cải cách kinh tế của Việt Nam bị ngăn trở bởi không đi kèm với cải cách chính trị. Theo ông, các lãnh đạo Việt Nam chưa bao giờ xây dựng được một nhà nước pháp quyền và một xã hội dân sự thực thụ.

Vẫn theo nhà nghiên cứu này, vì cố duy trì một hệ thống chính trị suy tàn và một hệ tư tưởng giáo điều, vận mệnh kinh tế của Việt Nam bị suy sụp và chính phủ Việt Nam tự biến mình thành mục tiêu bị quốc tế chỉ trích vì đàn áp dân chủ và các vi phạm về nhân quyền.

Tác giả tố cáo giới lãnh đạo Việt Nam đã quay lưng lại với nhân dân Việt Nam. Giáo sư Tương Lai nói ông cùng với một số trí thức đã từng đệ trình rất nhiều thỉnh nguyện thư kêu gọi bảo vệ nhân quyền và dân chủ, nhưng các đề nghị đó đều bị đáp trả bằng sự thóa mạ, phỉ báng từ truyền thông của nhà nước.

Nhà xã hội học Tương Lai kêu gọi lãnh đạo Việt Nam cần phải công nhận sức mạnh hợp quần của các cuộc biểu tình yêu nước trước sự xâm lấn của ngoại bang và rằng nhu cầu về dân chủ và nhân quyền sẽ dẫn tới những thay đổi ngoạn mục, khó lường trước được.

Ông khuyến cáo rằng nhà nước Việt Nam càng sử dụng bạo lực và đàn áp bao nhiêu thì càng phơi bày sự tàn bạo của chính họ bấy nhiêu.

Giáo sư Tương Lai khẳng định:

“Chúng tôi làm tất cả những việc này là để hỗ trợ cho cuộc đấu tranh ngoại giao mà nhà nước đang tiến hành. Vì thế, chúng tôi nghĩ rằng không có lý do nào để nhà cầm quyền bất bình với việc làm hết sức quang minh, chính đại và chính đáng của chúng tôi. Đáng lý chính quyền, trong khi phản đối hành vi ngang ngược của Trung Quốc qua đường ngoại giao, phải rất tán thành hành vi phản đối quyết liệt từ dân. Bởi vì tin vào dân, dựa vào dân mới có sức mạnh để đấu tranh với những hành động ngang ngược, hiếu chiến ấy chứ!”

Giáo sư Tương Lai nói một người lãnh đạo hiểu thấu đáo việc này, nhanh chóng hồi đáp nguyện vọng của người dân, và đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả sẽ được sự ủng hộ của quần chúng và sự đồng cảm của bạn bè quốc tế.

Bài viết của giáo sư Tương Lai trên nhật báo The New York Times kết thúc bằng lời cảnh báo rằng sự suy tàn của nhà cầm quyền Việt Nam là điều khó tránh khỏi nếu họ quay lưng lại với người dân, cố chấp duy trì mô thức quản trị phản dân chủ, và đưa đất nước vào con đường tăm tối không lối thoát.

1 nhận xét:

  1. ĐCSVN quỵ lụy TQ từ ngày thành lập Đảng . Dầu đã từng bị rẻ rúng nhưng khi có điều kiện cần chổ dựa cho ấm lưng để khống chế trị dân , Đảng ta lại tiếp tục bài ca Hiệp thương huynh đệ , cúc cung phục Tùng .

    Bởi thế , nhiều Đảng viên CS lão thành đã vạch Trần sự thật khi so sánh tinh thần yêu nước với chủ nghĩa ngoại lai Mác Lênin giống như nước và lửa . Đã yêu nước thì không CS , đã CS thì không thể yêu nước .

    Chủ nghĩa CS núp dưới tinh thần dân tộc yêu nước để phát động những phong trào chống thực dân giàng độc lập , phát động đấu tranh cướp chính quyền Tư sản , khi thành Công tiếp tục biến xã hội thành xã hội CS và phải do chính thành phần lãnh đạo Đảng thống trị dân chúng .

    Do đó sau hai cuộc chiến thắng 54 và 75 , Đảng lãnh đạo cách mạng xây dựng xã hội theo chủ nghĩa CS hai lần đều thất bại . Cả hai cuộc cách mạng xã hội này không những thất bại còn đem đến cho dân tộc hận thù , tang thương , nghèo đói cùng máu và nước mắt .

    Dầu cho Đảng không quỵ lụy TQ , Đảng vẫn phải độc Tài mới giữ được quyền lãnh đạo . Đảng bao giờ cũng vì quyền lợi của Đảng là trước tiên , không vì nhân dân nên Đảng luôn luôn đề phòng các phong trào quần chúng chống đối , Đảng luôn luôn ở Tư thế đề phòng bị lật đổ . Đảng càng lo sợ mất quyền lãnh đạo , Đảng càng độc Tài sắc máu .

    Giáo SƯ Tương Lai chỉ mới nói lên được 50/100 sự thật của lòng mình về bản chất yếu hèn hiện nay của lãnh đạo CS . Phần còn lại vì cái tôi của bản thân từng gắn bó với chế độ CS , giáo SƯ không dám nói daauf biết rất rõ :

    Con đường cách mệnh của CS cuối cùng chỉ là con đường phản dân , hại nước .







    Trả lờiXóa