Trần Mạnh Hảo
Thạc sĩ văn học Đỗ Thị Thoan ( bút danh Nhã Thuyên), sinh năm 1986, từng là giảng viên khoa văn trường đại học sư phạm Hà Nội ( mới bị đuổi việc) đang cực kỳ nổi tiềng với luận văn thạc sĩ :“Vị trí của kẻ bên lề: Thực hành thơ của nhóm Mở Miệng từ góc nhìn văn hóa” do PGS.TS Nguyễn Thị Bình, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội hướng dẫn” đã được hội đồng các giáo sư phản biện cho điểm tuyệt đối 10/10 vào tháng 11-2010; sau ba năm, nay nhờ nhà phê bình văn học Chu Giang (Nguyễn Văn Lưu) và GS. Phong Lê và ngót một trăm bài “đánh” khác trên các báo “ lề phải” …mà Nhã Thuyên đường đường chính chính bước vào lịch sử văn học, một mình làm thành hiện tượng kỳ vĩ ngang ngửa với vụ án “ Nhân Văn giai phẩm” ngày xưa.
Trong “ Hội nghị lý luận phê bình lần thứ 3 của Hội nhà văn VN “ ngày 05/6/2013, nhà phê bình văn học Chu Giang & GS. Phong Lê đã lên diễn đàn tố cáo luận văn thạc sĩ trên của Nhã Thuyên là phản động chống đảng, muốn lật đổ chủ nghĩa xã hội và đảng cộng sản, rằng khoa văn trường đại học sư phạm Hà Nội là một ổ phản động; tiếp đến báo “Văn Nghệ TP HCM” ngày 13/6/2013 in bài đầu tiên của ông Chu Giang ( Nguyễn Văn Lưu) bắn phát đại bác mở màn cho đại chiến dịch tấn công của chế độ đương thời vào “thành lũy của đế quốc Nhã Thuyên” có tên : “Vấn đề ở khoa văn đại học sư phạm Hà Nội – Một luận văn kích động sự phản kháng và chống đối” (hai số sau của báo này, ông Chu Giang lại in tiếp hai bài đánh vu hồi khác vào bản luận văn trên : “Văn sư tử và văn cầy cáo”, “không thầy đố mày làm nên”) đã mở đầu một chiến dịch “ Điện Biên Phủ trên giấy và trên Internet “đánh vào “ tên đế quốc Mỹ bé xíu Nhã Thuyên” của các báo chính thống hùng mạnh nhất nước : Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Công an nhân dân, tạp chí Cộng Sản, Hà Nội mới, Sài Gòn giải phóng, Công an TP. HCM, Công an thủ đô, báo Thanh Tra, Văn Nghệ, Văn Nghệ quân đội, Văn Nghệ Trẻ, Hồn Việt, Đài tiếng nói Việt Nam, báo mạng Vietnamnet, VNexpress, mạng Dân Trí, cùng hàng trăm mạng chính thống khác, thì hiện tượng Nhã Thuyên không còn nằm trên bình diện quốc gia mà đã loang ra thành bình diện quốc tế.
Nói chơi, nếu nhà nước ta dại dột nghe theo đám thầy dùi Phong Lê, Chu Giang… mà ra lệnh bắt Nhã Thuyên, tôi tin không chỉ có đế quốc Mỹ can thiệp mà ngay cả các nước dân chủ trong khối ASEAN cũng có thể can thiệp…
Nếu luận văn thạc sĩ này được dịch ra tiếng Anh, được giảng dạy trên các đại học thế giới, nhất định Nhã Thuyên sẽ được giải thưởng quốc tế về công trình nghiên cứu khoa học này, thậm chí cô có thể được mời thỉnh giảng ở các đại học danh giá như Harvard không chừng…thì công lớn lăng xê Nhã Thuyên lên hàng nhân vật nổi tiếng thế giới này thuộc về ông Chu Giang, ông Phong Lê và các báo lớn nhất của chế độ vậy !
Tất cả ngành truyền thông vĩ đại của chế độ xã hội chủ nghĩa của nước Việt Nam đang cùng hè nhau kết tội một cô bé tài ba Nhã Thuyên, mới 24 tuổi đã bảo vệ thành công xuất sắc điểm 10/10 luận văn thạc sĩ văn học về một đề tài gai góc nhất, khó khăn nhất là thơ của nhóm “ Mở Miệng” và đã được mời làm giảng viên khoa văn đại học; cả hệ thống truyền thông ấy cùng “ bề hội đồng” kết án rằng : Nhã Thuyên, bằng luận văn thạc sĩ đã phạm tội : “ âm mưu lật đổ đảng cộng sản Việt Nam và chế độ xã hội chủ nghĩa Việt Nam”, “ kích động nhân dân chống chế độ”, “ phỉ báng, bôi nhọ chủ tịch Hồ Chí Minh”, “ một luận văn vô văn hóa, bẩn thỉu, đê tiện, chống lại chế độ, chống lại dân tộc, chống lại đất nước và chống lại cả loài người”…
Người viết bài này không thể kể hết ra đây các thứ tội lỗi khác mà hàng trăm cơ quan truyền thông của chế độ đã kết án Nhã Thuyên bằng những lời kém văn hóa nhất.
Người viết bài này cũng đã tìm đủ mọi cách nhưng không thể có bản luận án thạc sĩ của Nhã Thuyên trong tay, nên không thể kiểm định xem bản luận án bị kết tội kia đúng sai hay dở ra sao ? Do vậy, với bài báo này, chúng tôi nhằm phê bình cái cách mà người ta kết tội một nhà khoa học trẻ là một phương cách phản khoa học, phản nhân văn, phản Marxism.
Với những tội tày trời cả chế độ đã kết án Nhã Thuyên, xem ra còn to hơn các tội lỗi được quy kết cho hai người cầm đầu vụ án Nhân Văn giai phẩm ngày xưa là bà Thụy An (1916-1989) và ông Nguyễn Hữu Đang (1913-2007); cứ bằng những tội bị kết trên, Nhã Thuyên có thể bị kêu án tử hình mới xứng…
Than ôi, cả một hệ thống truyền thông của một chế độ tự khoe mình dân chủ tự do hơn triệu lần Mỹ, Anh, Pháp…lại không dám in trọn vẹn luận văn thạc sĩ của Nhã Thuyên ra công khai để mọi người kiểm chứng xem đúng sai hay dở ra sao, đã dùng phương pháp luận “ người mù sờ voi” chính trị hóa khoa học, chính trị hóa văn học để đàn áp khốc liệt, kết tội, lăng nhục hết mức một con người, một nhà khoa học, một nhà văn mà tuổi đời chỉ đáng bằng cháu nội, cháu ngoại ông Phong Lê mà thôi, thì các ông, các vị, các giáo sư, các đồng chí ơi, các đồng chí không còn chính danh nữa rồi, không còn tử tế, không đàng hoàng nữa rồi khi các đồng chí luôn nhân danh Marx để chống lại học thuyết Marx nói về khoa học, văn học nghệ thuật. Chúng tôi sẽ chứng minh.
GS. Phong Lê là một trong những người từng đi đầu trong cộng cuộc “cởi trói văn học” 1986 ( chữ của tổng bí thư Nguyễn Văn Linh) được dư luận kính trọng, nay sao lại chưa hề đọc văn bản bản luận án này của Nhã Thuyên, đã vội kết án tội khi quân chết người cho nhà khoa học nghiên cứu văn học trẻ tuổi chỉ bằng tuổi cháu chắt mình là sao ? Xin trích :
“Nhóm “Mở Miệng”: lịch sử văn học đẫm máu sắp lập lại?
Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2013-07-20 :
Riêng Giáo sư Phong Lê, người mà bài báo mô tả: “hai lần lên diễn đàn đề nghị các cơ quan chức năng phải làm việc nghiêm khắc và xử lý thích đáng đối với tác giả bản luận văn cũng như hội đồng chấm luận văn” trần tình với chúng tôi: Bài viết trên tờ QĐND hôm 7/7/2013 có tên “Một góc nhìn phản văn hóa và phi chính trị”. Screen capture.
“Sự thật là thế này: điều ấy tôi biết được qua thành viên chủ trì cuộc họp đó đó là anh Chu Giang. Anh này khảo rất sâu về luận văn đó và anh sâu ngược lên về nhiều chuyện khác nữa và anh viết trên tờ Văn Nghệ thành phố Hồ Chí Minh anh đặt vấn đê phải kiềm tra lại khoa văn Đại học Sư Phạm vì sao lại đào tạo ra cái luận văn như thế. Tôi chưa được đọc trong nội dung ấy tức nhiên là phức tạp, mỗi người một cách đánh giá nhưng tôi nói rằng nếu như nội dung ấy đúng như anh nói thì nó phạm phải một đìêu mà tôi cho là không thể giải thiêng được và xúc phạm đến Hồ Chí Minh, xúc phạm nhiều chân lý, nhiều điều đáng lẽ phải tôn trọng. Đối với tôi việc giải thiêng Hồ Chí Minh thì tôi không chấp nhận đựơc và tôi nói nếu sự thực như thế thì hội nhà văn nên kiến nghị với Bộ Giáo dục về việc phải xem lại cái nội dung của luận văn đó chứ tôi không bao giờ nói công an cả. Câu chuyện này tôi biết ở trên họ đã bắt đầu “động” rồi đấy. Sắp tới báo chí nó sẽ xuất hiện.”
Theo những thông tin mà chúng tôi có thì Giáo sư Phong Lê là một thành viên trong hội đồng xem xét trường hợp luận văn này và nó sẽ bắt đầu trong thời gian ngắn sắp tới.”
( hết trích)
Cả một nền truyền thông của đảng cộng sản Việt Nam cũng như GS. Phong Lê, chưa hề đọc văn bản của người ta, không dám in công khai bản luận văn cho bạn đọc đối chứng, chỉ nghe hơi nồi chõ mấy đoạn trích bị cắt xén trong bản luận văn thạc sĩ Nhã Thuyên nơi bài báo của ông Chu Giang, rồi vội vàng kết tội chết người cho nhà khoa học trẻ, thì việc làm này đã phạm vào luân thường đạo lý tối thiểu của con người, mắc vào tội vu cáo, tội ăn gian nói dối rồi đó.
Đưa bản luận văn thạc sĩ của Nhã Thuyên ra tòa buộc tội mà không hề dẫn chứng, không hề trưng ra chứng cớ nguyên trạng, chỉ cắt một tí móng tay, trưng ra một sợi tóc của bản luận văn rồi kết tội bản luận văn và chính Nhã Thuyên mắc tội lật đổ đảng, lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa, phỉ báng lãnh tụ… thì việc làm này có khác gì các ông lấy hai bao cao su đã dùng rồi để buộc tội tuyên truyền chống chế độ xã hội chủ nghĩa cho tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ vừa qua ?
Cả một nền truyền thông hè nhau đánh tráo khái niệm. Luận văn thạc sĩ của Nhã Thuyên nằm trong thể loại nghiên cứu khoa khọc, dùng khoa học để khảo sát một hiện tượng văn học, các ông lại dùng chính trị để làm hệ quy chiếu quy kết một văn bản khoa học là hoàn toàn chống lại phương pháp luận Marxism.
Chủ nghĩa Marx từng chỉ ra kinh tế là hạ tầng cơ sở quyết định thượng tầng kiến trúc xã hội. Thượng tầng kiến trúc gồm có chính trị, khoa học, văn học nghệ thuật…Nằm chung trên một mặt bằng của thượng tầng kiến trúc, khoa học, văn học, tôn giáo, triết học… tồn tại độc lập với chính trị. Việc các vị nhân danh Marx để đồng nhất khoa học cũng là chính trị, văn học cũng là chính trị, thậm chí các vị còn bảo văn học, khoa học, tôn giáo, triết học… đều là đày tớ của chính trị, với khẩu hiệu “ văn học phục vụ chính trị” là những quan niệm phản Marxism.
Dùng vũ khí chính trị để đàn áp một đề tài khoa học như việc báo Nhân Dân và các báo lớn nhất nước vừa làm để trấn áp, kết tội một luận văn khoa học của Nhã Thuyên là một hành vi chống lại chủ nghĩa Marx của những người tự xưng là cộng sản, tự xưng là Marxism, rõ ràng là một việc làm không chính danh, không đàng hoàng, không tử tế của các thế lực bảo thủ toan “gây ra một cơn bão trong tách trà” để cốt ý gây rối, phá hoại con đường đổi mới của đất nước trong những tháng ngày nước sôi lửa bỏng giặc ngoai xâm đang lăm le xấm chiếm biển đảo và đất đai Tổ Quốc hôm nay (!)
Một lần nữa, chúng tôi mong nhà khoa học, nhà văn, thạc sĩ Nhã Thuyên hãy bình tĩnh và thầm cám ơn hai ông Chu Giang & Phong Lê, cùng cám ơn cả hệ thống truyền thông phản biện chứng ( chống lại biện chứng pháp Marxism, triệt tiêu đối lập, triệt tiêu phản kháng, độc tôn chính trị, độc tôn chân lý) đã giúp cô ( cháu) thành hiện tượng nổi tiếng vào bậc nhất trong lịch sử khoa học và văn học Việt Nam đương đại, giống như chỉ mình cô ( cháu) đã làm ra cả một phong trào Nhân Văn Giai phẩm đời mới.
Trần Mạnh Hảo xin chúc mừng Nhã Thuyên; và nhân đây, chúng tôi xin nhờ chú em kết nghĩa ngày xưa là nhà thơ thần đồng Trần Đăng Khoa một việc nhỏ như con thỏ : nhờ Khoa ra ngay chợ hoa Ngọc Hà mua dùm anh Hai một bó hoa thật đẹp, rồi tìm đến nhà tặng Nhã Thuyên dùm anh Hai với nhé ! Xin cám ơn .,.
Sài Gòn ngày 08-8-2013
Trần Mạnh Hảo
Tác giả gửi cho NTT blog
Không ai lại đi "đánh" luận văn vì nó giống như đi kiện nhân vật trong tiểu thuyết. Luận văn là ý kiến độc lập của nhà khoa học về một vấn đề cuộc sống đặt ra. Nếu Nhã Thuyên in thành sách phát hành rộng rãi thì mấy ông hăng hái bảo vệ chế độ hãy ra tay. Còn đã là nghiên cứu thi hãy xem hàm lượng khoa học của nó. tôi đồng tình với anh TMH và anh PXN thế kỷ XXI rồi mà mật thám vẫn rình rập, moi móc thế này thì làm sao thực tthi dân chủ được. Hãi quá!
Trả lờiXóaThưa anh Thụy và Chênh ,
Trả lờiXóaNhân đọc bài 'Giới blogger lên tiếng bảo vệ mẹ con Đoan Trang' , tôi xin góp ý :
Nguyên tắc pháp lý từ ở hầu như mọi nước là AI LÀM NGƯỜI ẤY CHỊU .
Xin lấy một ví dụ : ngày xưa phi công VNCH Nguyễn thành Trung đã lái máy bay F-5 để ném bom dinh Độc lập rồi sau đó đáp xuống vùng đã được CS 'giải phóng' .
Trong bài 'Đại tá Nguyễn Thành Trung: Vợ con tôi 'sẽ không bị đối xử một cách tàn nhẫn' , ông Trung cho biết :
. . .
"Mặt khác, thời gian sống trong đội ngũ không lực Sài Gòn cho tôi một niềm tin rằng vợ tôi, một người phụ nữ không liên quan gì đến công việc của tôi, con tôi còn quá nhỏ (đứa lớn mới 5 tuổi, đứa nhỏ chưa tròn năm) sẽ không bị đối xử một cách tàn nhẫn.
Thực tế diễn ra đúng như tôi dự đoán. Cánh an ninh không quân đưa xe đến nhà bắt vợ con tôi. Vợ tôi phản đối vì mình không biết gì về công việc của chồng. Họ từ tốn: “Thưa bà, chúng tôi không bắt bà (nếu bắt chúng tôi đã dùng còng số 8, trói bà chẳng hạn), chúng tôi tới đây mời bà vào phòng an ninh sư đoàn, với trách nhiệm bảo vệ sự an toàn tính mạng của bà và các con bà. Nếu bà có tài sản quý giá nào thì bà cứ mang theo”. Một tuần sau vợ và con tôi bị đưa từ Biên Hoà về số 4 Nguyễn Bỉnh Khiêm - Sài Gòn cho đến ngày 30.4.1975. Đương nhiên, họ vẫn điều tra vợ tôi về những gì liên quan đến tôi, nhưng không bị đối xử vô nhân đạo. Có thể đó là những người có học và biết cách ứng xử một cách văn hoá với người thân của kẻ thù. Trong thời gian vợ tôi bị giam ở số 4 Nguyễn Bỉnh Khiêm, trung tướng không quân Trần Văn Minh đến thăm với tư cách người chỉ huy có một người lính phản chiến. Ông ấy hỏi vợ tôi có cần bạn bè, người thân đến chuyện trò gì không hay cần mua sắm gì thì ông sẽ giúp đỡ."
. . .
Thưa anh Thụy ,
Trả lờiXóaBài 'Người tố cáo vụ 'nhân bản' xét nghiệm động trời' ở :
http://vietnamnet.vn/vn/xa-hoi/134812/nguoi-to-cao-vu--nhan-ban--xet-nghiem-dong-troi.htm
có đoạn :
. . .
"Mục đích của chị khi làm đơn tố cáo những sai phạm xảy ra tại khoa Xét nghiệm (do Giám đốc Nguyễn Trí Liêm trực tiếp chỉ đạo) là gì?
- Mục đích của tôi trước tiên là đấu tranh bảo vệ người dân huyện Hoài Đức được quyền chăm sóc, khám chữa bệnh đúng với chuyên môn và quy định của pháp luật, sau đó là bảo vệ bản thân và các cán bộ khác của bệnh viện.
Chúng tôi đã bị ông giám đốc đè nén nhiều quá, độc quyền nhiều quá.
"Chị có thể nói rõ về điều này?
- Ông Liêm là người độc đoán và không tạo được môi trường làm việc lành mạnh, tích cực.
Ngoài tôi ra, có rất nhiều người làm chứng việc ông này đã CHỬI MẮNG cả vị phó giám đốc hay TÁT VÀO MẶT một vị trưởng khoa trước mặt bệnh nhân chỉ vì trái ý."
. . .
Tôi xin góp ý : những việc trên đã xãy ra chĩ vì hai nguyên tắc sau đây không được tuân thủ hay tôn trọng : 'mọi người đều bình đẳng trước pháp luật' và 'không ai đứng trên pháp luật' .
Dùng nhãn quan chính tri từ thời nhân văn giai phẩm(cách đây gần 60 năm) để chửi bới um sùm một luận văn khoa học nghiên cứu về một hiện tượng có thật cần được xem xét ,đánh giá trong văn học đương đại là một cuộc giật lùi tư tưởng rất đáng buồn của các vị nhân danh cách mạng và học thuyết Mác-Lê.Một nền chính trị mạnh như chế độ XHCN do Đảng lãnh đạo hẳn cũng thấy xấu hổ hơn là vui mừng trước đám đồ đệ hành xử quá quắt,cực đoan như thế!
Trả lờiXóaThưa ông Hảo.
Trả lờiXóaCó thể ông là nhà thơ nên ông dùng ngôn ngữ dư thừa lịch sự . Theo tôi cô bé Nhã Thuyên chỉ mới 24 tuổi mà đòn thù của đám bồi bút ,tem phiếu* ,của 1 bầy đầu trâu mặt ngựa làm văn hóa đẩy cô gái Nhã Thuyên xuống xuống vũng bùn sâu ! Với bọn nầy không có tự trọng ,liêm sĩ ,quân tử đã đành ! Bọn nầy cũng chẵng phân biệt đâu là dơ bẩn hay trong sạch . Tôi thắc mắc ,bọn nầy sinh ra từ cống rảnh hay từ bụng mẹ như chúng ta ? Bọn du thủ du thực nầy có vợ có con gái ? Nếu có tại sao bọn họ hành xử như thổ phỉ ? Mảnh đất văn hóa mà bọn chúng muốn cầm trịch nầy , tôi cũng định nghĩa là văn hóa thổ phỉ !Sao ông nghèo từ đến nỗi ông gọi họ...không đàng hoàng , không chính danh...Sao ông không tạm xử dụng ngôn ngữ của Dương Thu Hương , của Trần Khải Thanh Thủy...mà nói là ỉa trên mặt chế độ văn học toàn cức với cức nầy ? Sao không học ở Lê Thị Công Nhân sau khi ra khỏi tù , mỗi lần bị gọi lên phường ,LTCN không chịu ngồi trước tấm hình của HCM ?
Thôi cũng được ! Thông cảm ông là nhà văn . Tôi không là nhà văn nên chửi rủa thỏa mái ! Chửi xong cảm thấy no đủ nên sẽ ngủ ngon ! Vô gường không nói lảm nhảm để vợ khỏi hỏi " Chuyện gì " .
* Sau 1975 , có người hỏi Xuân Diệu . Tại sao ông tham gia nhóm đao phủ 4 người để giết hay bỏ tù,những người cùng tham gia làm văn hóa , văn nghệ ! Sao các ông trả thù đến 2 đời con cháu của họ vậy ? XD trả lời " Tôi làm vậy vì mấy lạng thịt !" .
Xin chào bác Trần Mạnh Hảo, tôi rất tâm đắc với bài viết của bác, nhưng tôi không đồng tình với bác ở câu " ... TRÁI VỚI CHỦ NGHĨA MARX ", bởi chủ nghĩa MARX là mớ giẻ rách, là quái thai của thế kỷ 20, có gì đâu mà bác nói trái với không trái ? Rất mong nhận được ý kiến của Bác.
Trả lờiXóa