Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

DẤU VẾT RA ĐỜI CỦA CON CHỮ ĐEN TỐI.

Hồng Hoang- truyện ngắn 166 chữ.

Lời bạt:

“ Khi chúng ta diễn đạt ngôn ngữ, chúng ta nói những từ ngữ được cân nhắc, những từ ngữ được suy nghĩ, những từ ngữ thực, những từ ngữ có trách nhiệm (…), những từ ngữ – hành động có khả năng tạo ra bản chất cuộc sống và nền tảng lịch sử”. ( trích trong “Ý chí sinh tồn” – Cung Giũ Nguyên).


********

Khi con người nghĩ ra chữ viết, Quỷ hiện lên khóc đã ba ngày ba đêm dòng. Người bèn hỏi tại sao Quỷ khóc? Quỷ nói vì ta mất ngôi Quỷ Vương rồi. Người lại hỏi có gì ghê gớm hơn ngươi? Quỷ liền chỉ tay vào chữ của người và nói” Chữ của con người còn dữ hơn Quỷ Vương ta. Từ nay con người sẽ vô cùng cực khổ vì nó. Nói xong Quỷ bỏ đi ,vừa đi vừa khóc….

Và cũng từ đó, ở bất kì đâu khi cựu Quỷ Vương nhìn thấy chữ đều chắp tay khom lưng chào “ cung kính bái Sư Huynh”, chào xong lặng lẽ lui đi. Còn các quỷ con mà thấy chữ thì reo vui: “cung kính chào Sư Bá”, chào xong lũ quỷ con ngoan ngoãn chờ sự sai bảo cắt đặt của sư bá cho tọa ở chữ nào thì yên vị ở chữ đó mà làm thành những chủ thuyết cho con người.


HgHg 12-2013
Tác giả gửi cho NTT blog

1 nhận xét:

  1. Nặc danh6/1/14 2:59 CH

    "Chữ" - người miền Bắc viết như vậy.
    Người miền Nam đôi khi viết là "Chử". Nếu nói họ sai,coi chừng ta... sai.
    Có người miền Trung ngứa tay, thêm vào chữ "i" ở từ "Chử" của người miền Nam.
    Các quỷ cháu chút chít đứng đần ra:
    - Con người kiểu gì cũng thâm thúy hơn loài quỷ chúng ta. Đừng mong thắng họ...

    Trả lờiXóa