Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Lòng yêu nước vượt qua lòng ghen

Tôi có cô bạn gái cùng sở thích làm thơ và cùng bức xúc trước nguy cơ đất nước bị xâm lăng. Chúng tôi quý và thân nhau cũng bởi hai lẽ đó.

Hợp nhau thì hay nói chuyện, có khi qua điện thoại, có khi qua messenger. Hai nhà chúng tôi cách nhau không xa (cô ấy ở Đông Anh) nhưng không ai đặt ra vấn đề gặp nhau tuy nói chuyện có nhiều hơn những người bạn khác. Cô kể, vợ chồng cô có hai đứa con trai 15 tuổi và 10 tuổi, anh ấy yêu quý vợ con lắm. Rồi cô cho tôi xem ảnh gia đình.

Bởi chúng tôi hay nói chuyện nên dần dần, chồng cô phân biệt được cô đang nói chuyện với tôi hay với người khác.

Thấy vợ hay nói chuyện với một người đàn ông khác thì sinh ra khó chịu âu cũng là lẽ thường. Có vài chuyện rắc rối tôi không tiện kể ở đây.

Một lần cô ấy nhắn tin:

-Nhà em căng thẳng lắm anh ạ. Chồng em cấm, không cho em nói chuyện với anh nữa.

Tôi hơi choáng. Tôi từng thân với nhiều phụ nữ nhưng rồi thân với cả hai vợ chồng họ luôn, thậm chí thân với chồng còn hơn. Chẳng lẽ bây giờ, tôi lại bị nghi ngờ là kẻ trăng hoa. Tôi buồn, bảo:

-Vậy thôi, có gì cần thì gửi thư qua email cho anh.

Cô ấy gửi thư cho tôi, nói rằng, chồng em cực đoan lắm. Ghen kinh khủng. Cũng ghét Trung Quốc như anh vậy. Anh ấy cấm em không được mua hàng Tàu. Cô kể có lần mua cho thằng bé khẩu súng khạc ra “lửa”, anh ấy đập luôn. Em cãi: Đồ nhựa chứ có phải hoa quả đâu mà sợ độc hại. Anh ấy bảo kích động bạo lực đối với trẻ con mà không độc hại à?

Còn đây là nội dung bức thư gửi cho tôi sau đấy một tháng: Em hướng dẫn cho anh ấy vào mạng đọc tất cả những gì anh viết và những gì về anh. Em còn cho anh ấy mật khẩu để vào đọc toàn bộ tin nhắn của anh và em nữa.

Tôi tủm tỉm một mình. Thì ra cô ấy thông minh đáo để. Tin nhắn của chúng tôi toàn nói chuyện thơ và những nỗi bức xúc về biển đảo, tuyệt nhiên chẳng có một câu nào tình cảm trên mức bình thường. Ngược lại, có cả những câu tôi dặn cô phải làm tốt vai trò người vợ trong gia đình, biết đón ý và chiều chuộng chồng, đừng để anh ấy phiền lòng vì những sơ suất nho nhỏ.

Và sau đó ít hôm nữa lại là tin chat:

-Vợ chồng em lành rồi. Anh ấy giờ quí anh ghê, bảo nếu không phải lo gánh vác gia đình thì cũng đi theo các anh.

Tôi gửi cho cô cái biểu tượng cười ngoác miệng. Cô nói thêm:

-Anh ấy bảo để chủ nhật tới mời anh sang chơi. 

-Nhưng anh có biết địa chỉ đâu mà sang?

-Anh ấy sẽ gọi điện cho anh, em cho số máy của anh cho anh ấy rồi. Anh ấy còn bảo mê anh hơn mê em nữa mới chết. Bắt đền.

Lại một niềm vui nữa trên con đường đấu tranh. Tôi vui không phải là chồng cô không ghen nữa mà vui vì tình yêu đất nước đã vượt lên lòng ghen tuông bóng gió thông thường. Tôi nhắn cho cô trước khi tắt máy:

-Ừ, nhất định anh sẽ sang.

NTT


(Ghi theo lời kể của một người bạn)


1 nhận xét:

  1. Sang thăm vợ chồng ở Đông Anh chưa vậy anh Thụy? Khi đi nhớ đưa chị nhà cùng đi nhé, như vậy mới yên tâm anh à.

    Trả lờiXóa