(1995-1996)
Lương tâm vác thánh giá
Trí tuệ vào nhà pha.
Nô-en trong tù
Trại giam một Chúa nhật
Đêm Nô-en nhớ nhà
Tôi nhớ người sinh trên máng cỏ
Lại nhớ về Thích Ca
Nhớ Lão Trang, Khổng Mạnh
Các Mác và Ala ...
Chân lý như Đức Mẹ
Hư thực ở lòng ta
Rộng hẹp không bờ bến
Đồng trinh vẫn nguyên vẹn
Để anh vào anh ra.
Muôn kiếp người đi qua
Đường thế gian vẫn vậy.
Lương tâm vác thánh giá
Trí tuệ vào nhà pha.
Ôi con đường thế gian
Rắc tàn đuốc tuệ
Nam mô A di đà ...
Ông Frớt ơi ông Frớt
Đêm nay tôi nhớ nhà ...
(B14 Hà nội đêm Nô-en 1995)
Lời Phật
Cho con trải một lần tù
Để con tròn một kiếp tu với đời !
Kiếp người đau thế con ơi
Mỗi dòng con viết lệ rơi mấy lần ?
Viết đi cho sạch nợ trần
Lâng lâng đuốc tuệ soi chân con về !
(B14 , 7/1996)
THÔNG BÁO thành lập Hội mù cho người sáng mắt
Tớ lập ra đây Hội Mù...Mịt
Hội viên: xét những ai Mù...tịt
Óc lười suy nghĩ, quyết đần ngu
Tuy sống nhưng mà lòng đã chết!
Mù quáng, Mù dở thì phải xem
Hiện vẫn còn mù mới được xét !
Các bậc ranh ma giả cách mù
Diện này ưu tiên kết nạp hết!
Hội Mù mắt sáng, lòng tối om
Xin thề : Nhắm mắt giữ niêu cơm
Kẻ đã thừa cơm thì giữ ghế
Mục đích : Làm “rầu” cho nước non
Để tiếng thơm...um cho hậu thế!
Ai tán thành kíp kíp viết đơn
THẾ GIỚI TÙ MÙ VẠN VẠN TUẾ !
Tự đắc
Cái thú trong tù dễ mấy ai
Thâm nghiêm cửa đóng với then cài.
Cửa nhà dân dựng tha hồ ở
Cơm nước trên ban mặc sức sài.
Cầu tiêu một hố kề bên nách
Giường đá hai bên vững tựa ngai.
“Mời ra làm việc” (*) khi nghe gọi
Tưởng tiếng non sông gọi tướng tài !
(B14 Hànội, 12/1995)
(*) Đây là lời Quản giáo gọi đi hỏi cung.
Nói chuyện với người trên báo (*)
Ông trước tù vì ĐỘC LẬP
Tôi nay tù vì TỰ DO
Đến lượt tôi vào ngục
Ông lại thành ông to
Nắm tay nhau chạy miết
Chưa vượt qua… Hỏa lò !!!.
(B14 Hà nội , 8/1996)
(*) Tù nhân chỉ được đọc báo Nhân dân, một hôm thấy có ảnh
ông Đỗ Mười đăng rất lớn, bèn nảy ra ý đối thoại với ông.
Tác giả gửi qua email
Đêm Giáng sinh về trằn trọc không ngủ được
Trả lờiXóaThương mẹ già co ro trong lều bạt vĩa hè
Ba tấm thân già, một mảnh vải che
Chăn mỏng tang hơn tình người bội ước
Vắt óc suy tư cũng không sao hiểu được
Cha nếm mật nằm gai, giờ thụ hưởng thế này sao?
Thẻo ruộng cuối cùng nào có rộng là bao
Vợ đợi chồng bát cơm thơm chân bùn, tay lấm
Khúc cá để dành, gừng cay muối mặn
Vợ để giành, chỉ ngắm chẵng buồn ăn
Ai gặm nhấm dần niềm hy vọng mong mênh
Chẵng hiểu vì đâu mẹ đêm ngày lận đận
Hỏi trời cao! oan khuất đến bao giờ ? !!!./.