Ngày 19/10/2011, những người biểu tình tổ chức đi đón Bùi Thị Minh Hằng đươc trả tự do từ trại giam Hỏa Lò. Đây là một kỷ niệm khó quên. Xin giới thiệu lại bài viết của NTT vào ngày này năm ngoái.
5h09 chiều nay, một tin nhắn đồng loạt gửi đến những người biểu tình yêu nước: “Em/cháu xin thông
báo tin rất vui: Cô Bùi Hằng đã được trả tự do, mọi người đang trên đường đến Hỏa Lò đón và tặng hoa mừng”.
Tôi reo lên: “Mình Hằng được trả tự do rồi”. Vợ tôi tíu tít hỏi, vui theo. Rồi hai chúng tôi
lật đật bỏ tất cả mọi việc lại cùng đi đón Minh Hằng.
Lần đầu tiên vợ tôi gặp Minh Hằng vào sáng chủ nhật 16/10. Chị em mới chỉ kịp chào nhau, hỏi han nhau mấy câu, vài chục phút sau thì Hằng đã bị bắt. Chẳng hiểu sao, mới chỉ có vậy mà cô ấy đã mê Minh Hằng đến thế.
Người nào không kịp thì đến thẳng địa điểm đã hẹn trước (tại phố Nguyễn Khánh Toàn).
Buổi họp mặt mừng đón Minh Hằng diễn ra thật vui và đấy cảm động.
Gần 40 người đi đón Minh Hằng. Đó là những người có tình yêu Tổ quốc đến cháy lòng; những người căm giận nhà cầm quyền Trung Quốc đến tím gan ruột khi ngư dân Miền Trung bị Trung Quốc giết, bị bắt hoặc cướp tài sản, khi Trung Quốc ngang nhiên gây hấn ngay trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của Việt Nam; những người tha thiết với tự do, công lý;
những người không một ai có thể xúi bẩy, mua chuộc được; những người không chịu khuất phục trước bạo lực, cường quyền.
Người đến trước cũng như người đến sau đều ôm chầm lấy Minh Hằng, thật chặt, nghẹn ngào. Minh Hằng khóc, cười trong vòng tay dang rộng của đồng đội.
Tôi cũng thế. Tôi và Minh Hằng, cả hai anh em đều cùng chạy đến ôm chầm lấy nhau. Tiếp đó là vợ tôi. Tôi nhìn
hai chị em ôm nhau mà cảm động, sung sướng đến trào nước mắt.
Minh Hằng kể chuyện rất vui. Cô cho biết 3 ngày vừa qua cô không ăn. Ai hỏi thì cô trả lời, cô không ăn
cơm của nhân dân vì cô chưa làm được gì cho dân.
Chắc cô muốn dạy cho những kẻ ăn cơm của nhân dân mà làm những điều hại dân một bài học. Cô kể cô còn tuyên truyền pháp luật cho chị em trong tù, để họ biết đâu là nghĩa
vụ, đâu là quyền lợi của công dân, điều gì nên làm và điều gì phải tránh theo
tinh thần thượng tôn pháp luật. Cô vui, cô kể nhiều lắm, lẫn trong những tiếng cười nói, chúc tụng.
Đọc “QUYẾT ĐỊNH HỦY BỎ BIỆN PHÁP NGĂN
CHĂN” của cơ quan cảnh sát điều tra Công an quận Hoàn Kiếm Tp Hà Nội ký ngày 19/10/2011 đối với Bùi Thị Minh Hằng, thấy ghi ở phần căn cứ:
- Mức độ hành vi sai phạm của đương sự
- Không
cần thiết tiếp tục giam giữ.
Điều đó có nghĩa rằng, trong 3 ngày qua, họ giam Minh Hằng là cần thiết?
Họ trả lời như thế nào khi cô bị cướp nón viết chữ HS-TS-VN, rồi kêu lên bị cướp, lớn tiếng yêu cầu công an phải đảm bảo an ninh, trật tự nên việc bắt và giam giữ cô là cần thiết?
Họ trả lời thế nào khi kẻ cướp thì lại không cần thiết phải bắt, phải giam giữ?
Theo Nhật báo Ba Sàm thì “chiều qua BS nghe một nguồn tin đáng tin cậy cho biết: bác Nghị không tán thành vụ nầy”.
Nếu tin này đúng, tôi nghĩ sẽ có nhiều người không ngạc nhiên. Cần nói thêm, ông
Phạm Quang Nghị, bí thư thành ủy Hà Nội trong vụ lụt ngập Hà thành năm 2008 đã lỡ miệng nói một câu, đại ý rằng: dân ta bây giờỷ lại lắm, cái gì cũng trông chờở Nhà nước. Nhưng sau đó, ông đã có lời xin lỗi công khai
trên báo chí. Chính lời xin lỗi này không những đã giải tỏa sự phẫn nộ của công luận mà niềm tin người dân gửi gắm nơi ông còn cao hơn trước. Các nhà lãnh đạo, các quan chức cao cấp của ta, ai đã làm được như thế?
Ông Nghị không tán thành (nếu tin này chính xác) là đúng. Thử hỏi, vụ bắt Bùi Thị Minh Hằng chính quyền đạt được những gì? Cơ sở pháp luật không có, lý
lẽ không có. Nếu pháp luật nghiêm minh, coi chừngcông an quân Hoàn Kiếm còn bị khởi tố. Các phương tiện truyền thông trong
và ngoài nước nhanh chóng đưa tin ra khắp địa cầu. Ba mươi người biểu tình hai ngày liên tiếp kéo đến trụ sở công an quận Hoàn Kiếm đòi trả tự do cho Bùi Thị Minh Hằng.
Trong khi đó, họ không đe dọa được ai, không làm
cho ai sợ, ngược lại còn làm cho những người biểu tình can đảm thêm. Thêm cả những người vượt qua nỗi sợ hãi thâm căn cố đế từ mấy đời nay vì họ phẫn nộ trước việc làm sai trái
của công an giữa thanh thiên bạch nhật.
Hành động bắt Bùi Thị Minh Hằng của Công an quận Hoàn Kiếm đã khoét sâu thêm hố ngăn cách giữa người dân với lực lượng được gọi là CÔNG AN
NHÂN DÂN. Hơn thế nữa, họ đã làm suy giảm lòng tin của nhân dân đối với chế độ.
Viết đến đây, tôi lại nhớ đến lời giáo sư Ngô Bảo Châu nhận xét về phiên tòa sơ thẩm xử Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: “Có cố tình làm mất thể diện quốc
gia, chắc cũng khó mà làm hơn mấy ông bà này”
Liên hệ đến vụ bắt Bùi Thị Minh Hằng, phải chăng, công an quận Hoàn Kiếm cũng đạt được "thành
tích" làm mất thể diện quốc gia như thế.
Nhưng hôm nay, Bùi Thị Minh Hằng đã được trả tự do. Không thể làm khác.
Việc Công an quận Hoàn Kiếm trả tự do cho Bùi Thị Minh Hằng là chiến thắng của CÔNG LÝ & CHÍNH NGHĨA.
19/10/2011
TƯỜNG THỤY
Một năm rồi với bao chuyến vào ra nơi tù ngục
Trả lờiXóaChúng không làm cho em khiếp sợ mà càng ngày chỉ càng thêm một quyết tâm VẠCH TRẦN BỘ MẶT BÁN NƯỚC HẠI DÂN của họ
Nhớ các bác các anh chị em HN Cháy lòng