Sử sách còn ghi
Lòng người còn
nhớ
Ngày mười bảy
tháng hai
Năm một ngàn chín
trăm bảy mươi chín
Dương Đắc Chí
chia đường từ Lào Cai tiến sang,
Hứa Thế Hữu đem
binh từ Lạng Sơn kéo lại,
Quân giặc hùng
hùng hổ hổ
Diễn trò tiền
pháo, hậu tăng,
Những mong dùng
biển lửa, biển người
Hòng bắt quân dân
ta khuất phục,
Hướng Lạng Sơn có
ba quân đoàn
Hướng Cao Bằng có
ba quân đoàn
Hướng Lào Cai có
ba quân đoàn
Dân binh, dân
công đến hàng chục vạn.
Quân ta đã đề
phòng nơi hiểm yếu, chặt mũi tiên phong
Dân quân du kích
lại chẹn đường, tuyệt nguồn lương thực.
Ngày mười bảy
tháng hai Đồng Đăng giao tranh ác liệt
Điểm tựa Thâm Mô,
căn cứ Pháo Đài,
Trận Lạng Sơn
ngày hai mươi bảy tháng hai
Cầu Khánh Khê, xã
Hồng Phong còn tanh máu giặc.
Quân giặc đã điên
cuồng, hèn nhát
Triệt phá xóm
thôn, bắn giết dân lành
Hận thù này còn
ghi đậm sử xanh
Vết tội ác muôn
đời không rửa sạch.
Ngày mồng năm
tháng ba Đặng Tiểu Bình tuyên bố rút quân
Ngày mồng chín
tháng ba quân giặc còn gây ra thảm sát
Giết người không
ghê tay bằng rựa, bằng dao
Bốn mươi ba người
giếng sâu ném xác
Tỉnh Cao Bằng, xã
Hưng Đạo huyện Hòa An.
Hỡi ơi! Quân mọi
rợ thời trung cổ cũng không bằng
Thương lắm! Ruột
quặn đau mà tuôn trào nước mắt.
Hãy nhớ lấy!
Những người lính gan vàng dạ sắt
Đừng có quên! Tội
ác của quân thù
Sử xanh còn mãi
mãi với thiên thu.
Tác giả gửi cho NTT blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét