Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

HÃY ĐỂ ANH ĐI

Nay anh không về, đừng buồn nhé nghe em
Hãy cứ coi như anh đi làm trả nợ
Nợ của Vua Hùng, nợ từ tiên tổ
Cho chúng mình non nước Việt hôm nay.

Có gì đâu, anh đi vắng một ngày
Hay thêm nữa, làm sao mà sợ hãi
Anh tắm gội, cạo râu, thay đồ mới
Nhỡ có bề gì, đỡ vất vả cho em.

Ở ngoài kia bao đồng đội thân quen
Anh ở nơi đâu, bạn cũng tìm ra được
Có kết tội, tội anh là yêu nước
Chẳng bạo tàn nào ngăn cản được em ơi.

Đừng cho anh nói gở, ngắt ngang lời
Thời buổi nhiễu nhương, điều chi mà không thể
Anh "về muộn" mấy lần, dẫu em lo như thế
Thêm một lần thì cũng có sao đâu.

Cả một thời tuổi trẻ đã qua mau
Lo trấn ải, quên rằng mình bạc tóc
Giờ lại lũ giặc quen từ phương Bắc
Hãy để anh đi, còn chút sức cuối cùng.


Viết trước khi đi biểu tình chống TQ 1/7/2012

TƯỜNG THỤY

1 nhận xét:

  1. Kính gửi anh Thụy!
    Bài thơ anh viết khiến tôi cảm động, bởi lẽ tôi cảm nhận được từng câu, từng chữ nó được "vắt" ra từ máu, thịt và từ con tim mình.
    Tình cảnh đất nước và dân tộc ta như hiện nay, ai không cảm thấy đau đớn dứt khoát không phải là người.
    Tôi thật sự cảm kích và mến phục những người biểu tình chống bọn Trung cộng xâm lược và kiên quyết không khoan nhượng với bọn hèn với giặc, ác với Dân.
    Kính chúc các vị cùng gia đình sức khỏe và bình an.

    Trả lờiXóa