Hồng Hoang
Thời thơ ấu chúng tôi học hát,
Những lời ca của nhạc sĩ tiền phong:
Rằng"...Em là búp măng non, Em không lớn lên từ trong lòng mẹ..."
Rằng "...Em là búp măng non, em lớn lên trong lòng cách mạng..."
Giờ đây.
Mây trắng bay cao trên tóc bạc
Gió reo đồi Thông cao.
Mỗi chiều nhìn hoa phượng tím,
Hát lại bài ca xưa...
Giống bài ca thủa bé thơ đã từng nghe nội hát:
" mỗi năm đến hè, lòng man mác buồn..."
Giờ đây mây trắng bay cao trên tóc bạc,
Tôi vẫn nhớ những lời ca “Uống máu quân thù…”
Tôi lại hát mấy bản nhạc vàng của nội:
"...chiều chiều nhìn hoa phượng tím..."
"...Chiều chiều nghe gió reo đồi Thông ..."
"...Có ai còn nhớ ai không?"
"....Ai còn nhớ ai không ? "
"...Gió reo đồi Thông cao
Tôi vẫn nhớ lời ca xưa được học:
“…Đương ta đi xây xác quân thù…”
Giờ đây tóc tôi bạc phơ như tóc của ngoại ngày xưa.
Tôi lại hát những bài ca Ngoại hát:
“…Màu hoa phương thắm như máu con tim…”
“…Mỗi lần hè bao kỉ niệm….”
“…Người xưa….. biết đâu mà tìm …”
.
hghghghg
Tác giả gửi cho NTT blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét