Thiền Lâm
(VNTB) - Một hiệp định về dẫn độ giữa Việt Nam và Đức hoàn toàn không phải là loại văn bản cứ muốn là ký, cứ cần là có. Mà phải đàm phán và có thể mất đến một vài năm cho đàm phán.
Có một nội dung đáng chú ý trong cuộc gặp ngày 6/7/2017 giữa Thủ tướng Angela Merkel và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc bên lề Hội nghị thượng đỉnh G20, được báo đảng ở Việt Nam đưa tin:
“Về hợp tác an ninh – quốc phòng, hai Thủ tướng nhất trí hai bên sẽ hỗ trợ nhau trong lĩnh vực tư pháp hình sự và xem xét khả năng đàm phán Hiệp định về dẫn độ và Hiệp định về chuyển giao người bị kết án phạt tù nhằm hoàn thiện khuôn khổ pháp lý cơ bản cho hợp tác phòng chống tội phạm xuyên quốc gia”.
Ngay lập tức xuất hiện dư luận cho rằng nội dung trên về thực chất là nhắm đến trường hợp Trịnh Xuân Thanh, rằng hầu như chắc chắn ông Thanh cư trú ở Đức, và Việt Nam đang rất muốn Đức hợp tác để dẫn độ Trịnh Xuân Thanh về Việt Nam.
Khỏi phải nói, ai cũng hiểu rằng nếu ông Trịnh Xuân Thanh bị cảnh sát một nước nào đó bắt giữ và áp dụng dẫn độ về Việt Nam, TBT Trọng sẽ hởi lòng hởi dạ đến thế nào để hoàn thiện vế sau lời cảnh cáo “không trốn được đâu…” của ông trước đây. Vụ việc “hồi hương” này - có tầm vóc không những không thua kém mà còn hơn cả vụ “tau khỏe mà, có chi mô” của ông Nguyễn Bá Thanh cuối năm 2014 và vụ “tướng chữa bệnh Phùng Quang Thanh” giữa năm 2015 - hẳn sẽ tạo nên một cơn địa chấn chính trị ở Việt Nam và khiến nhiều người phải mất ăn mất ngủ và mất mật.
Thậm chí bàn cờ chính trị quốc gia, mà phần thắng chưa biết thuộc về ai, có thể bị đảo lộn bởi sự hiện diện thình lình của Trịnh Xuân Thanh ở Việt Nam…
Thế nhưng vụ việc cứ như trêu ngươi TBT Trọng: đã gần tròn một năm từ lúc ông Trọng quyết tâm ra lệnh cho các cơ quan chức năng “xử” Trịnh Xuân Thanh, nhân vật đã quyết tâm từ bỏ đảng để trở thành “nhà đấu tranh dân chủ” vẫn bóng chim tăm cá ở một nơi xa xôi nào đó. Thậm chí cả động tác “Bộ Công an Việt Nam phối hợp chặt chẽ với Interpol quốc tế để truy nã Trịnh Xuân Thanh” cũng chưa có bất kỳ hứa hẹn nào sẽ phát huy tác dụng. Mọi thứ cứ như thể bị cố trì kéo và sẽ dần nhạt nhòa theo thời gian.
Động tác mới đây của Bộ Công an truy nã toàn quốc Vũ Đình Duy - nguyên Tổng giám đốc PVTEX, thậm chí còn cho phép bất cứ ai cũng có thể bắt Duy, có lẽ cũng chẳng nói lên được gì nhiều. BởiZing.vn lại đưa tin rằng theo nguồn tin riêng của trang này, vào ngày 22/10/2016, ông Vũ Đình Duy đã xuất cảnh qua cửa khẩu Nội Bài.
Cho tới nay, không có bất kỳ dấu hiệu gì cho thấy Vũ Đình Duy đang ở Việt Nam để ai cũng có thể bắt và giao nộp cho công an.
Mặc dù lệnh truy nã quốc tế đối với Trịnh Xuân Thanh có “thâm niên” gần bằng thời gian tính từ lúc Tổng bí thư Trọng quyết định tham gia vào Thường vụ đảng ủy công an trung ương để chỉ đạo cụ thể, cho tới nay hầu hết phát ngôn của giới quan chức có trách nhiệm, đặc biệt trong ngành công an, vẫn không lóe ra được tia sáng nào cho triển vọng đưa Trịnh Xuân Thanh về “đoàn tụ ở quê hương”.
Gần đây trong một cuộc tiếp xúc với cử tri Hà Nội vào ngày 23/6/2017, TBT Trọng chợt nói như than thở: “Đối với Trịnh Xuân Thanh đã khai trừ Đảng và khởi tố, truy nã toàn quốc, quốc tế. Chúng ta làm đồng bộ nhưng phải có bước đi, có tình, có lý, mở đường cho người ta tiến, cốt là đánh động để răn đe, ngăn ngừa”.
Kể từ ngày phát lệnh “việc cần làm ngay” vào tháng 6/2016, chưa bao giờ TBT Trọng lại thể hiện tâm thế “mở đường cho người ta tiến, cốt là đánh động để răn đe, ngăn ngừa” - một cách nói rất dễ khiến dư luận hiểu rằng ông Trọng đã mệt mỏi và chấp nhận thất bại trong chiến dịch “tìm và diệt” Trịnh Xuân Thanh.
Một hiệp định về dẫn độ giữa Việt Nam và Đức hoàn toàn không phải là loại văn bản cứ muốn là ký, cứ cần là có. Mà phải đàm phán và có thể mất đến một vài năm cho đàm phán. Còn với những gì mà báo đảng tường thuật, thậm chí triển vọng đàm phán như thế còn đang nằm trong giai đoạn “xem xét khả năng”.
Vậy thì đến khi nào ông Trọng mới được chiêm ngưỡng dung mạo đầy đặn ung dung của Trịnh Xuân Thanh?
VNTB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét