LĐLSVN (Liên đoàn Luật sư Việt Nam) mới có văn bản số
173/BTV-LĐLSVN chấn chỉnh các luật sư, không được phát ngôn theo ý chủ quan
trên mạng xã hội, “chưa phù hợp với chính
sách, pháp luật của Đảng và Nhà nước”.
Đọc xong, tôi giật mình. Theo LĐLSVN thì Đảng (Đảng Cộng
sản Việt Nam) sinh ra chính sách hoặc pháp luật hoặc cả hai (!?)
Pháp luật của Nhà nước, điều này ai cũng rõ. Nhưng Đảng
cũng không sinh ra chính sách vì như thế là bao biện, làm thay
“Chính sách là
những chuẩn tắc cụ thể để thực hiện đường lối, nhiệm vụ. Chính sách được thực
hiện trong một thời gian nhất định, trên những lĩnh vực cụ thể nào đó. Bản chất,
nội dung và phương hướng của chính sách tùy thuộc vào tính chất của đường lối,
nhiệm vụ chính trị, kinh tế, văn hóa…” (Từ điển bách khoa Việt Nam).
Chính sách căn cứ vào đường lối mà đặt ra, ví dụ
chính sách đối với đồng bào dân tộc ít người, chính sách đối với vùng sâu vùng
xa. Cũng như pháp luật, chính sách cụ thể hóa đường lối.
Còn Đảng chỉ đưa ra đường lối thôi, ví dụ đường lối
xây dựng chủ nghĩa xã hội, đường lối hợp tác hóa nông nghiệp… (mà những đường lối
này đều tắc tị hoặc phá sản).
Trên thực tế có thể có chuyện đảng đưa ra chính
sách, thậm chí can thiệp vào những việc cụ thể hơn nữa như quyết định bố trí
nhân sự vào bộ máy hành pháp. Nhưng đó là chuyện lấn sân. Còn đã nói bằng văn bản
thì phải nói theo sự phân công của hệ thống chính trị.
Sự nhầm lẫn này thật đáng tiếc nhất là trong văn bản
của LĐLSVN - tổ chức phải nắm vững luật hơn ai hết.
Trở lại chuyện chấn chỉnh các luật sư. LĐLSVN muốn tỉa
tót, nhào nặn các luật sư theo khuôn mẫu của Đảng, tước đi quyền nói năng hàng
ngày của họ. Thiết tưởng, đã là luật sư thì phải thượng tôn pháp luật và chỉ chấp
hành luật pháp là đủ . Cũng như mọi công dân khác, họ căn cứ vào pháp luật, điều gì cấm và điều gì không cấm để phát ngôn
hay hành nghề. Họ không cần biết đến đường lối của Đảng ra sao vì đường lối của
Đảng đã được cụ thể hóa trong các điều khoản của luật pháp và trong các văn bản
pháp qui khác.
Với văn bản này, LĐLSVN tước bớt đi của giới luật sư
quyền công dân. Tại sao lại cấm họ bình luận theo ý chủ quan của mình? Trong
vai trò bào chữa, nếu họ chỉ được nói những điều theo kết
luận của cơ quan nhà nước thì luật sư làm gì được cho thân chủ đây khi công tố,
hội đồng xét xử buộc tội thân chủ của họ một cách oan ức? Trong trường hợp luật
sư biết rõ những tình tiết chứng minh thân chủ bị oan sai nhưng vì chưa có “kết
luận của cơ quan nhà nước”, luật sư cũng phải ngậm miệng sao?
Nói và làm theo pháp luật đó là nghĩa vụ và quyền lợi
của công dân chứ không thể nói và làm theo các cơ quan nhà nước khi rất nhiều
cơ quan nhà nước làm cũng sai mà ban hành văn bản cũng sai. Chính luật sư, giới
trước hết có khả năng vạch ra những cái sai đó.
Văn bản của LĐLSVN không chỉ nhầm lẫn vai trò của Đảng
mà còn muốn tước đi của luật sư những quyền tối thiểu như quyền bày tỏ chính kiến,
hạn chế tư duy sáng tạo của luật sư. LĐLSVN muốn biến nốt số luật sư có chính
kiến ít ỏi còn lại thành vật trang trí cho nền pháp luật hiện nay.
Nguyễn Tường Thụy
Công văn này của Liên đoàn Luật sư Việt Nam quá phi lý, can thiệp vào quyền của công dân luật sư. Chẳng hạn việc LS tự nguyện đến trợ giúp pháp lý miễn phí cho người dân chẳng hạn. Đó là quyền của họ chứ không thể chỉ khi người dân đề nghị hay cơ quan chức năng chỉ định mới được tiến hành. Trừ khi trợ giúp pháp lý có thu tiền mới cần làm thủ tục vì nó liên quan đến quyền và nghĩa vụ giữa 2 bên cũng như nghĩa vụ đối với nhà nước.
Trả lờiXóa