Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Sự kém cỏi, tùy tiện của phương pháp, tác phong công an


Lực lượng hùng hậu "tấn công" vài ông nông dân nghèo ở Tiên Lãng (?!)

* Đại tá Bùi Văn Bồng

Cái thể chế chính trị trong một xã hội dân chủ kiểu gì mà nhiều chuyện xảy ra thêm phức tạp tình hình, bé xé to, đang yên sinh ra ầm ĩ, ầm xèo dư luận rùm beng tổ rối, bất ổn xã hội, mà chủ yếu lại là do công an gây nên, nghe cứ thấy lạ hoắc, ai cũng bất đồng, bực dọc, khó chịu. Với người công an cách mạng, chuyện lớn khoanh hẹp, vụ loạn tạo yên, phức tạp thành đơn giản, không ổn làm cho lành, việc gì cũng phải lấy mục đích cao nhất là vì cuộc sống yên lành và hạnh phúc của nhân dân...
Vậy mà mới đây, chuyện nữ sinh Phương Uyên bị công an phường Tây Thạnh, quận Tân Phú (T.p HCM) bắt cóc vào lúc 11 giờ ngày 14/10/2012 với tình tiết do các bạn học là sinh viên cùng lớp nói khoảng 10 người ập vào phòng trọ dẫn đi và nói rất mập mờ là để xác minh một số vấn đề(*)…(?!).

<= Nữ sinh viên xinh đẹp này có thể làm được gì mà phải huy động hàng chục công an?
Có bài học nghiệp vụ, hoặc môn học về phương pháp, tác phong công tác nào dạy công an rằng xác minh bất cứ chuyện gì to hay nhỏ đều phải bắt mới được, mà phải cả chục công an đến bắt, thích bắt kiểu gì tùy ý, không cần pháp luật? Mời một nữ sinh viên đến công an làm việc chỉ cần một người, có ai dùng súng hay hung khí kháng cự mà phải kéo lực lượng đông đến vậy? Cô sinh viên bé bỏng này giỏi võ đến mức anh công an đã từng học võ quần quật mà bị kém phài kéo đông người đến vậy sao? Cưỡng chế thu hồi đất của mấy nông dân cũng huy động lực lượng cả nghìn công an.
Công an tuyển dụng thừa người hay sao mà sợ trả lương nhưng ít việc để làm, hơi chút chuyện xảy ra thôi là cứ thấy điều động lực lượng đông rần rần, súng lớn súng nhỏ lăm lăm, chó nghiệp vụ ăng ẳng? Qua đó cũng cần xem lại nội dung, giáo trình huấn luyện, đào tạo công an liệu có gì chưa khoa học, chưa sát thực, chưa hợp lý hay không? Công an phường xã là nơi gần dân nhất càng cần phải được giáo dục, huấn luyện chu đáo mới phải. Chuyện giật gân làm cứng đơ cả người, cũng công an T.p HCM, Trung tá Vũ Văn Hiền, Phó CA phường, cỡ đó mà lại ăn nói tục tằn trước mặt dân đến mức "Tự do là cái con C...". Cứ thế nay thì vô phương, bó tay rồi!

Lại còn cái tác phong làm việc kiểu khinh người, tùy tiện, không văn hóa, coi thường người dân và sự vô cảm đáng sợ nữa. Trong vụ bắt cóc "tống phiền" nữ sinh Phương Uyên, lúc đầu khi gia đình hỏi, thì công an chối đây đẩy là “không có bắt giữ”, gây nên sự táo tác, lo lắng cho bà mẹ và gia đình.
Nhưng đến tối 22-10, sau khi hết nước mắt lo lắng đi tìm con, mẹ của sinh viên Phương Uyên là bà Nguyễn Thị Nhung nói là công an không còn chối nữa, mà thừa nhận họ đã bắt và chuyển cô sinh viên mới 20 tuổi chưa hết ngây thơ về Công an Long An, nhưng không nói rõ lý do gì, lại không nói rõ chuyển đến đâu để mẹ được gặp con. Bà mẹ phải bằng mọi cách dò la mới biết con gái cưng của mình đang bị giam ở 159- Nguyễn Đình Chiểu, phường 3, Tân An. (Điểm 3 và 4, Điều 88, Luật hình sự quy định: "3. Những người có thẩm quyền ra lệnh bắt, được quy định tại Điều 80 của Bộ luật này có quyền ra lệnh tạm giam. Lệnh tạm giam của những người được quy định tại điểm d khoản 1 Điều 80 của Bộ luật này phải được Viện kiểm sát cùng cấp phê chuẩn trước khi thi hành. Trong thời hạn ba ngày, kể từ ngày nhận được lệnh tạm giam, đề nghị xét phê chuẩn và hồ sơ, tài liệu liên quan đến việc tạm giam, Viện kiểm sát phải ra quyết định phê chuẩn hoặc quyết định không phê chuẩn. Viện kiểm sát phải hoàn trả hồ sơ cho Cơ quan điều tra ngay sau khi kết thúc việc xét phê chuẩn.
4. Cơ quan ra lệnh tạm giam phải kiểm tra căn cước của người bị tạm giam và thông báo ngay cho gia đình người bị tạm giam và cho chính quyền xã, phường, thị trấn hoặc cơ quan, tổ chức nơi người bị tạm giam cư trú hoặc làm việc biết").

<= Bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ Phương Uyên
Nhiều năm qua, Bộ công an và bộ đội biên phòng liên tục lập các chuyên án bắt cóc trẻ em, phụ nữ bán sang Trung Quốc, tại sao công an T.p HCM lại bày thêm trò, "vẽ đường cho hươu chạy", bắt cóc con gái nhà người ta, một sinh viên có lớp có trường, có tổ chức, đoàn thể, là cán bộ đoàn hẳn hoi mà gia đình, nhà trường đều không biết? Tôi xem bộ phim một nước tư bản, chỉ cần một cú điện thoại báo có người mất tích là cảnh sát vào cuộc ngay. Đằng này, công an bắt người mà chối quanh, mãi hơn một tuần sau mới nói thật là có bắt thì dân còn biết tin vào ai được? Một sự tùy tiện, vô nguyên tắc, dối trá, coi dân như thứ đồ chơi!

"Tuyên truyền chống Nhà nước!" - Nhà nước Ta hay nhà nước Tàu? (Nên biết nghĩ một chút: Nhà nước ta đang lo cho Phương Uyên học, chống nhà nước là tự chống lại sự nghiệp đang theo đuổi. Vậy chống nhà nước nào?).


Sự phi lý này xảy ra trong chế độ xã hội của ta, giữa lúc các Nghị quyết của Đảng, các chủ trương của Nhà nước cứ ra rả nêu lên là xây dựng “Nhà nước pháp quyền XHCN”. Nếu cái “pháp quyền XHCN” kiểu này thì người dân có ăn vàng cũng không ngu gì mà góp sức góp công cùng Đảng, Nhà nước để xây dựng lên? Công an các nơi cứ làm việc và quan hệ với dân kiểu này thì quả là điều mà người dân không thể ngờ tới. Sự lộng hành, lộng quyền, tùy tiện, hống hách và cả tàn ác của công an rồi sẽ đưa đến kết cục nguy hiểm làm cho sự oán thán chế độ của người dân lên đỉnh điểm. Công an có chức năng bảo vệ chế độ, mà gây chuyện để dân oán thán chế độ, làm mất mặt Đảng, Nhà nước, thì cũng như chống Đảng và Nhà nước rồi còn gì.

Thế nhưng, các cấp ủy Đảng, chính quyền, người chỉ huy công an cấp trên cứ vô cảm, tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra. Công an khi đã tuyển dụng vào biên chế phải được giáo dục, huấn luyện. Không những về chính trị, tư tưởng, nhân cách, về đường lối chính sách của Đảng mà nhất là giáo dục nắm thật vững pháp luật, được trang bị trình độ nghiệp vụ.
Tình trạng báo động này không những xảy ra một vài nơi, một vài vụ, mà xảy ra như cơm bữa, trên cả nước. Ngay đến lính ngụy ngày xưa, trừ khi đi càn quét, ở những vùng kiểm soát muốn bắt cộng sản, hoặc bắt tội phạm cũng đọc lệnh theo đúng pháp luật, cho dù lệnh đó chưa hẳn có căn cứ pháp lý chính xác. Nhưng, chẳng lẽ công an ta lại không bằng lính ngụy?
Chế độ xã hội nắm trong tay đã 67 năm rồi, thậm chí còn không dưới cả trăm nghìn tỉ lần hô khẩu hiệu Nhà nước dân chủ “của dân, do dân, vì dân”. Ấy thế mà lại sinh ra cái lối thi hành công vụ kiểu đó hay sao? Những cán bộ, chiến sĩ công an chấp hành lệnh là người có học, được tuyển chọn, được dào tạo, chứ không phải cái máy vô tri vô giác, bấm sao vận hành theo vậy. Ngay như cái máy, đơn giản như vài thứ vật dụng trong nhà nếu như bấm, ấn nút, điều khiển, nối mạch mà không đúng nó cũng đâu có chạy. Làm người chiến sĩ công an, khi thấy mệnh lệnh sai, chống lại dân, không đúng pháp luật cũng nhắm mắt làm thì còn kém cái máy.

.
Công an thực thi nhiệm vụ ở một số xã, phường, quận, huyện nhiều khi còn nặng về bắt bớ, hăm dọa, tra khảo, thậm chí đánh đạp dã man, tìm cách áp đảo, ép cung, cốt sao cho nhanh xong việc, đúng ý đồ định sãn, oan khốc mặc kệ, ít khi chú ý vận dụng các biện pháp nghiệp vụ tinh nhạy, khôn khéo, công tác vận động quần chúng chưa thực sự được coi trọng. Đi theo dõi một đối tượng nào đó mà để cho đối tượng biết là công an đang theo dõi, thì đâu phải là công an nữa. (như bà Minh Hằng và nhiều người khác đã kể).
Sự kém cỏi, tùy tiện của phương pháp, tác phong khi công tác và quan hệ với dân, sự mập mờ của pháp luật là báo hiệu nguy cơ thẳng tay trừng trị người dân theo kiểu “luật rừng”. Càng thấm thía câu nói của cố Luật sư Ngô Bá Thành: “Việt Nam không đến nỗi thiếu luật, mà đã có cả một rừng luật, nhưng lại làm theo luật rừng”. Mập mờ đến mức bắt cóc như hoạt động điệp báo thời chiến. Một nữ sinh viên yếu đuối, nếu không bắt cóc nhanh thì có thể gây hậu họa gì? Cô ta cũng là cán bộ đoàn. Nhà trường cũng có Đảng ủy, ban giám hiệu, có tổ chức Đoàn thanh niên, có các đoàn thể khác đều do Đảng lãnh đạo, sao không đến trường làm việc với nhà trường, rồi trực tiếp vận động, giáo dục, thuyết phục, phân tích rõ lợi-hại? Biện pháp hàng đầu trong công tác công an là chủ động phòng ngừa, dựa vào dân và các đoàn thể quần chúng, thường xuyên gần gũi hướng dẫn, từng bước khéo léo ngăn chặn ở đâu? Có học chưa? Học sao quên hết? Hơi chút cứ phải bắt, chửi mắng, đánh đập mới là công an à? Điều tra một vụ đánh lộn, gây thương tích, lập hồ sơ chiếu theo pháp luật xử tội "xâm phạm thân thể, nhà ở công dân". Nhưng công an đánh người gây thương tích nặng, gây chết người lại không sao, thậm chí vẫn lên lương, phong cấp hàm như thường - cũng là công bằng, dân chủ hay sao? Công tác tuyên truyền, giáo dục, vận động quần chúng, dựa vào cơ sở của công an ném đi đâu hết rồi? Những công an làm sai pháp luật gây hậu quả lớn là làm mất uy tín ngành, uy tín chê độ xã hội có bị nghiêm khắc kỷ luật và truy tố không?


Công an và côn đồ "hiệp đồng tác chiến" lôi nhà báo VOV vào chân tường đánh "hội đồng" trong vụ cưỡng chế thu hồi đất ở Văn Giang (Hưng Yên)

Trong trường hợp như sinh viên Phương Uyên và các bạn học, vì yêu nước, bất bình với Trung Quốc, kể cả dùng thực phẩm Trung Quốc là có hại, khuyên mẹ đừng mua. Như Phương Uyên (nghe nói) cũng lập ra các tờ giấy hướng dẫn cho mẹ và mọi người là hàng Trung Quốc nhãn mác thế này, kiểu dáng bao bì, màu sắc thế kia là đừng mua, trái cây Trung Quốc càng không nên mua. Thế mà ngăn chặn, đổ tội cho Phương Uyên là tiếp tay cho hàng gian, hàng giả rồi đấy. Nếu như các sinh viên vì xuất phát từ truyền thống "dân ta có lòng nồng nàn yêu nước" (HCM) có phẫn nộ, rải truyền đơn, biểu tình chống Trung Quốc để bảo vệ chủ quyền đất nước, chống Trung Quốc lăm le xâm lược để góp tiếng nói bảo vệ độc lập dân tộc, thế là chống Nhà nước, là phản động, chống chế độ à? Hay công an các phường, xã của ta hiện nay là của Trung Quốc cả rồi?

<= Bà Nhung từ Bình Thuận vào Tp. HCM đi tìm Phương Uyên
Lạ hơn nữa là công an mà thiếu trung thực, nói dối dân. Bắt người rồi, nhưng lại chối là không, mấy hôm sau lại nhận là có. Mẹ của Phương Uyên cho biết bà không thể lý giải được vì sao con gái lại bị đưa về Long An, vì quê ngoại ở miền Bắc và quê nội ở tỉnh Bình Thuận…
Không riêng trường hợp sinh viên Phương Uyên, đã biết bao sự việc trái ngang: Bắt người biểu tình tống lên xa mấy hôm hoặc chỉ một ngày lại thả ra; bát người tạm giữ lại, không biết vì cơ sgì, tội gì mà bắt, đành hỏi lung tung chẳng đâu vào đâu; người ta đang đi dạo bên bờ hồ Hoàn Kiếm cũng vô cớ bị công an, có khi mặc thường phục, không xưng danh tính, ập đến bắt; Việt kiều từ nước ngoài đang đi thăm cảnh công viên cũng bất ngờ bị bắt rất tỉnh khô, chẳng có lệnh lẽo, nguyên do gì, cũng không hề phạm pháp quả tang. Nhân viên lễ tân đang đứng trước quầy cũng bị bắt. Đang đi trên đường cũng vô cớ ép xe vào ven đường, bắt… Nghĩa là bắt vô tội vạ, gây phiền hà rắc rối bất kỳ lức nào, với bất kỳ với ai, ở đâu? To quyền lắm mà!
Đảng ủy Công an Trung ương, Bộ trưởng, các Thứ trưởng, các Tổng cục, cơ quan chuyên trách ở Bộ công an, giám đốc công an các tỉnh, thành phố có biết thực trạng phi lý này chưa? Có biết công an nay bị dân ghét, dân khinh đén mức nào chưa? Không ít người nói: "Công an là bạn dân, nhưng nay là bạn xấu". Đó là trăn trở của đảng viên chân chính, của dân lành chứ không phải kẻ xấu, tội phạm. Bộ Công an có cả một Tổng cục Xây dựng lực lượng, sao mà cán bộ, chiến sĩ công an ở cơ sở lại có quan điểm quần chúng, chính trị, tư tưởng lệch lạc và kém đến như vậy? Lối hành nghề như vậy càng thể hiện là chính công an mệnh danh báo vệ pháp luật mà lại phạm pháp, chính công an lo giữ trật tự , an toàn xã hội , lo cho dân yên lành mà làm thêm mất trật tự, sao cứ làm ngơ, mặc kệ? Lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ biết không? Lãnh đạo, chính quền các địa phương chẳng lẽ cũng không biết gì, mặc cho công an muốn làm gì thì cứ việc thả sức mà làm. Mặc cho nhân dân chịu oan khuất và sống nơm nớp trong một xã hội mất an toàn, không có an ninh trật tự, mà trớ trêu là việc đó lại do công an gây ra. "Công an nhân dân vì nước quên thân, vì dân phục vụ", Đảng, chính quyền lãnh đạo, chỉ đạo công an mà không dám can thiệp khi công an làm sai cũng coi là sự tiếp tay với lối "thi hành công vụ" một cách phạm pháp, ảnh hưởng lớn đến uy tín Đảng, Nhà nước.
Luật dân sự, luật hình sự, luật tố tụng hình sự, những nguyên tắc công tác, nguyên tắc nghiệp vụ, cả đường lối vận động quần chúng của công an có cả, điều lệ công an và những bài về quan hệ với dân sao cho xứng đáng "công an là bạn dân", rồi “Sáu điều Bác hồ dạy công an”, trong đó nêu rõ: “Đối với nhân dân phải kính trọng, lễ phép”. Nghĩa là đã có rất nhiều nào là luật, các quy định, các bài học, lời dạy không thiểu, nhưng công an ta sao không thấm được gì cả. Làm gì đến mức mọi thứ đó cứ bị trôi tuột đi như “nước đổ đầu vịt”? Trình độ, năng lực như thế, phẩm chất như thế, sao lại tuyển vào công an mà còn có thành tích để lên chức lên cấp, tăng lương? Ăn tiền của dân, cán cân công lý, bảo vệ Đảng, bảo vệ dân, bảo vệ chế độ mà như thế à?
BVB
----------------------------------
> (*) Theo Bộ luật hình sự: "Điều 80. Bắt bị can, bị cáo để tạm giam
1. Những người sau đây có quyền ra lệnh bắt bị can, bị cáo để tạm giam:
a) Viện trưởng, Phó Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân và Viện kiểm sát quân sự các cấp;
b) Chánh án, Phó Chánh án Toà án nhân dân và Toà án quân sự các cấp;
c) Thẩm phán giữ chức vụ Chánh toà, Phó Chánh toà Tòa phúc thẩm Toà án nhân dân tối cao; Hội đồng xét xử;
d) Thủ trưởng, Phó Thủ trưởng Cơ quan điều tra các cấp. Trong trường hợp này, lệnh bắt phải được Viện kiểm sát cùng cấp phê chuẩn trước khi thi hành.
2. Lệnh bắt phải ghi rõ ngày, tháng, năm, họ tên, chức vụ của người ra lệnh; họ tên, địa chỉ của người bị bắt và lý do bắt. Lệnh bắt phải có chữ ký của người ra lệnh và có đóng dấu.
Người thi hành lệnh phải đọc lệnh, giải thích lệnh, quyền và nghĩa vụ của người bị bắt và phải lập biên bản về việc bắt.
Khi tiến hành bắt người tại nơi người đó cư trú phải có đại diện chính quyền xã, phường, thị trấn và người láng giềng của người bị bắt chứng kiến. Khi tiến hành bắt người tại nơi người đó làm việc phải có đại diện cơ quan, tổ chức nơi người đó làm việc chứng kiến. Khi tiến hành bắt người tại nơi khác phải có sự chứng kiến của đại diện chính quyền xã, phường, thị trấn nơi tiến hành bắt người.
3. Không được bắt người vào ban đêm, trừ trường hợp bắt khẩn cấp, phạm tội quả tang hoặc bắt người đang bị truy nã quy định tại Điều 81 và Điều 82 của Bộ luật này".
------------/
> Thay cho lời bạt: Bài tuy dài rồi, nói cũng khá nhiều, nhưng xin quý vị cho thêm chút "lời bạt" này:
Kính gửi các độc giả, các cán bộ chuyên trách, ngành chức năng, cơ quan chủ quản, các cơ quan khác từ Trung ương, Bộ, đến các địa phương:
- Tôi viết bài này vì sự bức xúc trước vụ bắt cóc cháu Phương Uyên như kiểu "xã hội đen", tùy tiện, sai pháp luật, quá đáng, nói thẳng là có sự vi phạm nhân quyền, quyền công dân; thực hư thế nào chưa có điều kiện xác minh, chỉ thông qua công luận, trong đó có mạng gọi là "lề trái". Rất mong các vị chức sắc và công an rộng lòng, thương tình giúp đỡ, "giáo dục răn đe là chính" như TBT Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu bế mạc Hội nghị T.UQ 6, để cháu Phương Uyên sớm được trở về với gia đình, tiếp tục được học hành(**). Cán bộ lãnh đạo lớn còn tha được, cháu Uyên còn trẻ người non dạ, xin được lượng thứ cho cháu!
"Vẫn biết là "lề trái", nhưng theo tôi: Nói đúng, trung thực, chính xác, được nhân dân ghi nhận vẫn là "lề phải" hơn nhiều "lề phải" khác, thấy có căn cứ, có lý, vẫn tham khảo. Những lời cuối bài này từ tâm sự gan ruột, trung thực, chân thành, thẳng thắn, sự nói thẳng khó nghe nhưng rất nên suy ngẫm, nói thật để xây dựng Đảng chính quyền, công an nhân dân của ta ngày càng vững mạnh nhằm tăng thêm niềm tin với uy tín của Đảng và Nhà nước trong xã hội XHCN Việt Nam, ngoài ra không có mục đích nào khác, không nhằm giật bát cơm hoặc đánh đỏ ai; cũng không có một phần tử nào trong các "thế lực thù địch" xúi giục hoặc đã nhận đồng tiền nào của ai.
"Vì thế, nếu như do có sự còn "ấu trí", bảo thủ, lạc hậu, chưa "Tàu hóa", chưa nhạy bén chính trị, không biết thức thời, không biết cachs khôn khéo và lõi đời "ở bầu thì tròn ở ống thì dài", "sống thời nào vuốt áo bào vua chúa đó", ... hay có gì chưa đúng đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng thì góp ý cho tôi, trước hết là tình người trong cộng đồng xã hội Việt Nam, sau nữa cũng là đồng đảng với nhau, cùng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, "trên tình đồng chí thương yêu lẫn nhau, giúp nhau cùng tiến bộ", như phương pháp xem xét "khách quan, biện chứng" của HNT.Ư 6, đừng vì những lời nói có khi thẳng thắn, chân tình, xây dựng mà quy chụp tác giả là chống lại Nhà nước như đã quy chụp cho cháu Phương Uyên!
"Cả đời đi theo Đảng, chiến đấu không sợ chết, làm việc cật lực cũng để bảo vệ Nhà nước này, ai ngu bây giờ đi chống lại? Tôi nói thẳng nói thật, cũng mong mọi người nói thật nói thẳng với tôi, đừng "phục kích", giậm dọa nhau. Mọi thư từ, phản biện, phản bác, và cả chửi... xin gửi qua EMail:
bvbongqd@gmail.com; Điện thoại: 0913.818109. Rất cảm ơn và trân trọng tiếp nhận sự quan tâm chia sẻ mọi lúc mọi nơi!
Tác giả: Bùi Văn Bồng
------------------------------------------------------>>
(**) Một anh công an tốt bụng đã giao lại cho một người bạn cùng phòng của cô trong đó nét chữ của Phương Uyên ghi lại cô cần những tài liệu học tập trong khi bị tạm giam. Tấm giấy học trò mỏng manh này được trao lại cho mẹ Phương Uyên là bà Nguyễn Thị Nhung, khi bà lặn lội từ Phan Thiết vào tận Sài gòn để tìm con gái....(Tội nghiệp!).
Ngây thơ Nguyễn Phương Uyên
Nguồn: Bùi Văn Bồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét