Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

Cùng quẫn rồi… thì cắn dậu

Trần Thạch Linh


Mới đây, tác giả JB Nguyễn Hữu Vinh đã lại có bài trên Blog của mình, bài : “Sự cùng quẫn nhìn từ báo nhân dân” Bài viết cũng được đăng trên BBC với một tựa đề “Sự cùng quẫn của tờ báo đảng”

Đây là một bài viết chín chắn, vẫn một văn phong, một cái nhìn thẳng thắng, phê phán lối hành xử cố hữu của truyền thông nhà nước, nhân sự kiên Hội Đồng Giám mục Việt Nam ra văn bản “nhận định và góp ý sửa đổi Hiến pháp”, gửi tới Quốc hội. Và lối hành xử này đã được bài viết cho là biểu hiện của sự “cùng quẫn”.
Trong bài viết, nhiều chứng thực được đưa ra để bóc trần bản chất sự việc. Trong đó có trường hợp “Báo Nhân Dân đăng “trang trọng” bài viết được cho là của một giáo dân “Nhiều điều chưa sáng trong một bản góp ý”. phản ứng với văn bản “nhận định và góp ý vào bản Hiến pháp” của HDDGMVN.

Thiết tưởng những gì có trong bài viết của JB Nguyễn Hữu Vinh sẽ được được các cơ quan truyền thông chính thống của Đảng và Nhà nước như báo Nhân Dân, đài Truyền Hình Việt Nam (là đối tượng bị chỉ trích mà bài viết của JB Nguyễn Hữu Vinh nhắm tới) xem xét thận trọng và chắc chắn sẽ rút ra được nhiều bài học cần thiết về công tác truyền thông cũng như tác nghiệp, tuyên truyền vận đông quần chúng nhân dân...

Thế nhưng, ngay lập tức báo Nhân Dân, rồi đài Truyền hình Việt Nam… giẫy lên như “đỉa phải vôi”. Nhưng vẫn lại là phản ứng theo cùng một cách rất “cùng quẫn” nêu trên, bằng một bài kế tiếp “Một sự vu khống, xuyên tạc trắng trợn?” .

Đọc bài phản ứng của báo Nhân Dân (dù đây không phải là một bài viết)… Người đọc dễ dàng nhân thấy đằng sau sự “cùng quẫn” cũ mòn, một hiện tượng mới đã nảy sinh. Đó chính là hiện tượng “cắn dậu”… hiểu theo tinh thần của câu tục ngữ “chó cùng cắn dậu” (Tuyệt nhiên không gọi báo Nhân Dân là chó, mà nói về tình thế tất yếu “cùng” rồi sẽ dấn tới “cắn đậu”) tức là làm bừa… Và đây là lý do khiến những người quan tâm nhìn nhận sự việc một cách “toàn cảnh” hơn bắt đầu từ sự kiên Hội Đồng Giám mục Việt Nam ra văn bản “nhận định và góp ý vào bản Hiến pháp” gửi tới Quốc hội.

Đây là một sự kiện xã hội, chính trị , tôn giáo… rất lớn trong bối cảnh đất nươc đang chuyển mình theo hướng dân chủ tiến bộ và hướng tới quyền con người. Sự kiện đã ngay lập tức tác động mạnh, tích cực và kịp thời tới các phong trào, các lực lượng đang đấu tranh cho tiến bộ xã hội, lúc này là phong trào và lực lượng nhân dân tham gia ký kiến nghị “sửa đổi hiến pháp năm 1992 ” do 72 Nhân sĩ Trí thức tiến bộ khởi xướng và hàng chục ngàn người trong và ngoài nước ký tên hưởng ứng.

Người dân (đặc biệt là những người có đạo) nô nức tham gia ký kiến nghị, tìm hiểu học tập các nội dung trong văn bản “nhận định và góp ý vào bản Hiến pháp” của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam... mỗi chữ ký là một thay đổi nhận thức, là một bước vượt qua sợ hãi.

Tình hình này đã làm cho các thế lực trì trệ trong giới cầm quyền vốn đang sử dụng việc “sửa đổi hiến pháp” để mong cố thủ lâu hơn nữa trong cái boong- ke độc tài toàn trị thấy khó chịu và run sợ, họ tìm mọi cách để làm vô hiệu, hạ thấp những giá trị quan trọng của “nhận định và góp ý sửa đổi Hiến pháp” mà HĐGMVN đã nêu.

Lẽ tất nhiên là cả hệ thống truyền thông với hai cơ quan truyền thông nặng ký bạc nhất là báo Nhân Dân và đài Truyền hình Việt Nam xung kích vào cuộc…

Nhưng!

Buồn thay là đã chẳng có gì mới hơn ngoài những chiêu, trò đã diễn từ nhiều năm trước với Đạo Công Giáo… mà tác giả JB Nguyễn Hữu Vinh đã vạch ra và cho đây là biểu hiện của sự “cùng quẫn”.

Những câu hỏi đã được đặt cho sự “cùng quẫn” này là: Tại sao Báo Nhân Dân hay đài Truyền Hình Việt Nam… những cơ quan truyền thông báo chí hàng đầu của Đảng và Nhà nước, có đến cả ngàn cán bộ công nhân viên chức, biên tập viên, phóng viên , cộng tác viên… có cơ sở chân rết ở khắp mọi tỉnh thành, vùng miền trong nước và quốc tế… lại không thể (hoặc không dám) trực diện tranh luận, phê phán văn bản “Nhận định và góp ý vào bản Hiến pháp” của HĐGMVN (nếu thấy không tích cực)? mà phải thông qua một “bài viết”, trên một “trang điện tử do một số tác giả người Việt hiện đang sinh sống ở nước ngoài thực hiện”? và “tác giả” lại là một người chưa từng là “tác giả” của một “bài viết” trên blog hay một status trên facebook ? “tác giả” chỉ là một “công dân theo Thiên chúa giáo, hiện đang sinh sống tại TP Cao Lãnh - Ðồng Tháp”?

Thêm nữa là, khi những gì vô lý, không minh bạch được gói trong cái gọi là “bài viết” của “tác giả” này bị JB Nguyễn Hữu Vinh vạch ra thì lập tức “Công dân Nguyễn Trọng Nghĩa” (“tác giả” bài viết) cùng cả dàn “dư luận viên” đùng đùng nổi giận, thóa mạ, quy kết tội trạng…và nguy hiểm là đã có những đe dọa ném tới Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh. Thông qua “Một sự vu khống, xuyên tạc trắng trợn?

Và từ đây câu hỏi kế tiếp cũng không khác câu hỏi trước đó là: Tại sao báo Nhân dân hay đài Truyền Hình Việt Nam… với thế mạnh tuyệt đối của mình lại không đàng hoàng trực diện, tranh luận, đấu tranh buộc cho blogger JB Nguyễn Hữu Vinh cùng dư luận quan tâm phải tâm phục, khẩu phục? mà lại tiếp tục thông qua “công dân theo Thiên chúa giáo” cùng các “dư luận viên” với các tên trời ơi đất hỡi như: (Nguyễn Thanh Tùng - doimat.cuanhcuem.net), (molang0205). (Lời Tòa soạn sachhiem.net ) để biện minh, và buông lời xúc xiểm, quy chụp đe dọa Blogge JB Nguyễn Hữu Vinh. Trong khi đó, rõ ràng JB Nguyễn Hữu Vinh đàng hoàng xưng danh tính, hình ảnh, địa chỉ và quan điểm của mình, thậm chí còn rõ ràng hơn cả… Báo Nhân Dân. Đây có là cách hành xử của một cơ quan truyền thông lớn?

Rõ ràng, câu trả lời đơn giản nhất cho những câu hỏi đặt ra trên đây sẽ vẫn là sự “cùng quẫn”… mở rộng thêm sẽ thấy là: với những hành vi có động cơ, có bản chất sai trái thì sẽ luôn được thể hiện theo cách núp bóng, bất minh, khuất tất… đôi khi chuyển thành bạo lực .

Và trong bài phản ứng của báo nhân dân “Một sự vu khống, xuyên tạc trắng trợn? ta thấysự núp bóng, bất minh và sự đe dọa là rất rõ. Nó đã được thể hiện theo đúng tinh thần “…cùng…. thì cắn dậu”

Vì thế ,tác giả JB Nguyễn Hữu Vinh hãy cảnh giác, sẵn sàng với những nguy hiểm có thể xẩy tới trong nay mai. Những giáo dân, những người yêu nước, yêu công lý sự thật đã sẵn sàng… đứng cùng anh trong cuộc chuyển mình đi lên của đất nước, của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam

.

Hà Nội, Ngày 11/5/2013 - ngày Nhân quyền cho Việt Nam tại Hoa Kỳ lần thứ 19.

Tác giả gửi cho NTT blog

3 nhận xét:

  1. Hoàn toàn chính xác. Người ta thường nói: "Chó điên hay cắn càn".

    Trả lờiXóa
  2. Đàng hoàng và trực diện tranh luận không phải là văn hoá của báo lề đảng. Nên nhớ rõ cho điều đó!

    Trả lờiXóa
  3. Phương Mỹ12/5/13 3:13 CH

    Chính quyền thì làm việc gì cũng ngay chính. Nếu muốn tranh luận cùng JB NHV thì cứ dùng lý luận mà tranh luận công khai. Còn không đủ trình độ để tranh luận thì im đi cho khỏe. Còn TÀ QUYỀN, là thứ quyền lực chỉ quen nấp bống tối. Không nấp tên người này, thì cũng vẽ ra tổ chức nọ để nấp bóng. Sức mạnh của chúng là những miếng võ ...cắn trộm. Thật đáng thương cho những hành động thấp hèn của thứ TÀ QUYỀN ấy.

    Trả lờiXóa