Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

CÀNG KHỦNG BỐ CÀNG LÀM XẤU MẶT NHÀ NƯỚC

Trong lúc hoạn nạn, tôi rất cảm động khi Thạc sĩ Đào Tiến Thi có bài chia sẻ. Anh viết:

Em đang quá lu bu công việc, nhưng thấy cảnh sai nha cướp phá nhà anh và khủng bố các đồng đội ghê quá, nên không thể không góp một tiếng nói. Chúc gia đình anh đầy đủ nghị lực để tiếp tục tranh đấu và đương đầu với những thử thách mới.


CÀNG KHỦNG BỐ CÀNG LÀM XẤU MẶT NHÀ NƯỚC

Đào Tiến Thi


Nếu năm 2011 và 2012 là năm diễn ra các hành động đàn áp biểu tình chống xâm lược Trung Cộng một cách tàn khốc thì năm 2013 (hiện đã đi qua ¾ năm) là năm đàn áp khốc liệt các blogger và các tù chính trị (cũng chủ yếu là các blogger tích cực chống Trung Cộng). Chưa kể các vụ đàn áp đồng bào Công giáo và đàn áp nông dân trong các vụ cưỡng chế đất vẫn tiếp tục diễn ra.


Sự khủng bố các blogger không những tăng nhanh về số lượng mà còn diễn ra rất tuỳ tiện. Ngoài việc bỏ tù, bắt tạm giam, cản trở đời sống thường nhật, thì xu hướng khủng bố bằng bạo lực ngày càng gia tăng. Vụ việc xảy ra tại nhà anh Nguyễn Tường Thuỵ và tại sân bay Nội Bài hôm 25-9-2013 cách đây vài hôm là một thí dụ điển hình. Điển hình về các hành động dã man; đặc biệt, điển hình về sự chà đạp lên luật pháp và đạo lý một cách trắng trợn và thô bỉ. Theo tường thuật của các nhân chứng trong chuỗi bài Vụ án Thanh Trì:

- Phương Uyên bị đánh dã man

- Chuyện của bé Thuỵ Châu

- Chúng tôi không nói chuyện luật pháp với chị

- Chân dung kẻ sàm sỡ với Phương Uyên

thì chúng ta có thể hình dung sự việc như sau:

Tối ngày 25-9-2013, tại nhà riêng blogger, nhà văn, nhà báo Nguyễn Tường Thuỵ lực lượng công an và dân phòng, không một tờ lệnh, đã phá cửa xông thẳng vào nhà để bắt toàn bộ số người có mặt. Tổng số người bị bắt tới 10 người, bao gồm toàn bộ gia đình anh Nguyễn Tường Thuỵ (3 người) và 7 người khách của anh, trong đó có cháu Phương Uyên, chị Nhung (mẹ cháu Uyên), chị Dương Thị Tân (vợ tù nhân Nguyễn Văn Hải), anh Lê Quốc Quyết (em trai LS. Lê Quốc Quân, người đang bị tạm giam, sắp xét xử), anh Phạm Bá Hải (cựu tù nhân lương tâm vừa ra tù). Hai mẹ con chị Nhung còn bị cướp tư trang (khi về đến nhà họ mới trả). Trong khoảng thời gian các thành viên gia đình anh Nguyễn Tượng Thuỵ bị bắt giữ, ngôi nhà của anh hoàn toàn bị lực lượng công an và dân phòng khống chế. Con gái anh Thuỵ từ nhà bố mẹ chồng nghe tin gia biến vội chạy đến thì bị những người nhà nước (không sắc phục, không biển hiệu, không giấy tờ) tuôn ra những lời vô văn hoá. Và đặc biệt một người tự xưng là công an huyện dám ngang nhiên thách thức: “Chúng tôi không nói chuyện luật pháp với chị”. Một người nhà nước đến một gia đình không quen biết để thực thi một công vụ là bắt người và “lập biên bản hành chính” thì chắc chắn không phải là việc tình cảm, việc quan hệ cá nhân rồi. Cho nên hàm ngôn của câu trên được hiểu là: Chúng tôi chỉ nói chuyện bằng bạo lực, bằng luật rừng thôi.

Sự việc diễn ra tại nhà anh Nguyễn Tường Thuỵ đêm 25-9-2013 khiến ta nhớ đến hình ảnh sai nha đến cướp phá gia đình Thuý Kiều:

Người nách thước, kẻ tay đao
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi.

Chỉ khác ở chỗ: Truyện Kiều của Nguyễn Du là câu chuyện hư cấu, còn chuyện nhà anh Nguyễn Tường Thuỵ là chuyện có thật, diễn ra ngay ở thiên đường XHCN.

Điều khủng khiếp hơn cả những gì diễn ra ở nhà anh Thuỵ là cảnh lôi kéo, đánh đập cháu Phương Uyên tại sân bay Nội Bài.

Theo kế hoạch, tối ngày 25-9, hai mẹ con chị Nhung chia tay gia đình anh Nguyễn Tường Thuỵ và mấy người bạn miền Bắc để ra sân bay Nội Bài về quê ngay đêm hôm đó. Nhưng chưa kịp ăn tối thì công an và dân phòng đã đến bắt đi. Trước khi ra sân bay, họ đưa hai mẹ con chị Nhung vào đồn công an Đại Áng để doạ dẫm và cháu Uyên còn bị đánh. Vì căng thẳng, đói, mệt, rét (lúc bị lôi kéo từ nhà anh Thuỵ ra xe, bị ướt vì trời mưa to) nên khi đến sân bay Nội Bài, chị Nhung bị ngất rồi bị sốt. Vì vậy, an ninh hàng không Nội Bài không dám cho lên máy bay, phải chờ đến chuyến bay ngày hôm sau. Trong thời gian đó, cháu Uyên tiếp tục bị hành hung. Anh em bạn bè ở Hà Nội đem đồ ăn uống đến cứu trợ nhưng không được gặp. Trái lại, họ nghe thấy tiếng kêu khóc của cháu Uyên từ trong buồng giam vọng ra. Theo lời kể của cháu Uyên, có một nhân viên an ninh còn lợi dụng việc tra tấn trong phòng kín (trong lúc mẹ cháu ngất) để thực hiện một hành vi thô bỉ với cháu. Đặc biệt, trong khoảnh khắc cháu Uyên thoát được ra ngoài thì một lực lượng đông đảo mặc sắc phục xông vào hành hung cháu rất dã man (xem clip). Và ngày hôm sau khi về đến quê thì, theo lời kể của chị Nhung, có hàng trăm nhân viên công an, an ninh bao vây, dẫn độ từ cửa xe ô tô vào nhà.

Cuộc hành hung hai mẹ con cháu Uyên và gia đình anh Nguyễn Tường Thuỵ quả là một vụ không nhỏ. Nếu chỉ để cưỡng bức (trái phép) cháu Uyên về quê thì không cần làm to chuyện đến như vậy. Phải chăng vì thừa biết hành vi này là sai trái nên chính quyền phải huy động một lực lược gấp hàng chục lần mức cần thiết? Và phải chăng nhân cuộc dẫn độ này mà thực hiện bắn “một mũi tên trúng nhiều đích”? Nó như là một sự cay cú, một sự trả thù, hăm doạ đối với tất cả những công dân đang đấu tranh để dân chủ hoá đất nước và bảo vệ chủ quyền quốc gia. Tuy không giết chết ai nhưng nó chà đạp lên luật pháp và đạo lý một cách trắng trợn và thô bỉ. Nó thể hiện tính có hệ thống của hành động (có chỉ huy, có chủ đích, có phối hợp) chứ không phải sự bột phát do những nhân viên thừa hành.

Theo nhận định của chúng tôi, trong hoàn cảnh như hiện nay, Đảng Cộng sản Việt Nam không thể cứ một mực khước từ các giá trị của nhân loại tiến bộ được. Các động thái gần đây của các nhà lãnh đạo cho thấy họ cũng đang cố nhích lại với thế giới dân chủ phương Tây (Mỹ, Nhật Bản, Liên minh châu Âu). Đó là một động thái tích cực. Chắc họ cũng hiểu rằng nếu chỉ đi với Trung Cộng thì chỉ tạo điều kiện cho Trung Cộng càng bóp họ mạnh hơn. Trước mắt, nhà nước Việt Nam đang cần tham gia Hội đồng Nhân quyền của Liên hợp Quốc và Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP). Nhưng muốn tham gia các tổ chức này, nhà nước Việt Nam phải thực thi những điều khoản nhất định về quyền con người, phải có những điều kiện tối thiểu của một nền kinh tế - xã hội lành mạnh. Ấy thế mà họ lại hành xử với đồng bào mình một cách ngược lại.

Không biết từ bao giờ, trong dân gian có câu ca dao hài hước:

Anh yêu em từ chân tới cổ
Còn cái đầu vứt bỏ nó đi.

Đảng Cộng sản và Chính phủ Việt Nam ứng xử với thế giới dân chủ phương Tây cũng vậy. Họ chỉ muốn cái nửa này (viện trợ tài chính – công nghệ, hợp tác kinh tế, sự ủng hộ về chính trị trên các diễn đàn quốc tế) của thế giới dân chủ nhưng lại từ chối nửa kia của họ (tự do, bình đẳng, bác ái), trong khi các yếu tố ấy hợp thành một cơ thể thống nhất, trọn vẹn không thể tách rời.

Và điều quan trọng hơn, đối với nhân dân trong nước, các hành động khủng bố đã làm mất đi tính chính danh của chính quyền. Mục đích của các hành động khủng bố là làm cho nhân dân sợ hãi và khuất phục. Nhưng thực ra, nó luôn mang kết quả ngược lại. Trong lịch sử Đông Tây kim cổ, chưa có nhà nước nào tồn tại lâu dài nhờ khủng bố. Trái lại càng khủng bố càng chóng sụp đổ. Chỉ trong khoảng vài chục năm vừa qua nhân loại đã chứng kiến sự ra đi của các chế độ khủng bố: Polpot (Campuchia), Pinochet (Chile), Taliban (Afghanistan), Saddam Hussein (Iraq) và ngay vừa đây là một loạt các chế độ độc tài ở Bắc Phi. Còn trước đây chưa lâu, một chính quyền khủng bố khổng lồ là Hitler cũng sụp đổ thảm hại.

Những người bị khủng bố, đàn áp ở Việt Nam mấy năm qua, chưa thấy ai từ bỏ đấu tranh. Những người thân của họ, ban đầu có khi dửng dưng, đứng ngoài cuộc, nhưng rồi chính những sự khủng bố, đàn áp dã man mà họ chứng kiến, đã làm cho họ kiên quyết đứng về phía người thân để chống lại nhà cầm quyền. Hai người con anh Nguyễn Tường Thuỵ trước kia, theo tôi biết, hoàn toàn đứng ngoài các cuộc đấu tranh của bố. Nhưng từ nay chắc chắn họ sẽ thay đổi, có thể sẽ sát cánh cùng bố, trở thành những người đồng chí của bố.

Trong quá khứ, Đảng Cộng sản Việt Nam và Chính phủ do Đảng Cộng sản Việt Nam làm nòng cốt đã từng có sức tập hợp nhân dân lớn vào bậc nhất trong lịch sử. Nhưng thật đáng tiếc, càng ngày với những việc làm bạo ngược, họ càng làm mất đi vị trí ấy. Mức độ suy giảm lòng tin chỉ trong mấy năm gần đây là cực kỳ nhanh chóng. Nguy cơ đối đầu giữa nhà nước và nhân dân ngày càng cao. Nhân bài viết này, chúng tôi cũng muốn gửi đến các nhà lãnh đạo đất nước hiện nay hãy tỉnh táo, không tiếp tục sa lầy vào con đường bạo lực. Hãy nhanh chóng dân chủ hoá đất nước. Trước hết hãy thượng tôn pháp luật, trừng trị những kẻ lợi dụng quyền lực để khủng bố nhân dân. Nếu không, nhà nước này sẽ bị cô lập cả trong lẫn ngoài, lâm vào tình trạng “tứ bề thọ địch” không lối thoát.

ĐTT

TB: Khi tôi viết xong bài này thì thấy anh Nguyễn Tường Thuỵ đã đưa lên blog của mình một bài tường thuật đầy đủ cảnh sai nha cướp phá nhà anh đêm 25-9. Xem ở đây
.

Tác giả gửi cho NTT blog

7 nhận xét:

  1. Sát Thát29/9/13 1:36 SA

    Bọn chính quyền ... nguy hiểm thật !
    Giờ cả nhà bác Thụy thành .."thế lực thù địch" rồi.
    Xin chia vui cùng bác !

    Trả lờiXóa
  2. Kính thưa T/s Đào Tiến Thi .

    Đầu tiên , tôi xin cám ơn T/s không là người vô cảm . T/s đã có bức thư chứa đựng cảm xúc " Một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ" ! Chắc chắn T/s hiểu khi đói khổ có ai chìa tay ra bố thí ổ bánh mì , thì có gì quí hơn cho người nhận ! Khi gia đình anh Thụy bị bọn đầu trâu mặt ngựa của đảng tư bản đỏ vào nhà ăn cướp và khủng bố , không chừa một ai , kể cả Thụy Châu 19, 20 tuổi ! T/s cho tôi tạm dừng giây lát để tôi chửi bọn họ ! " Đả đảo CSVN , đả đảo tư bản đỏ khủng bố " . Thưa T/s , T/s đả chia xẻ cảm thông với gia đình anh Thụy ngay lúc nầy thì có gì quí cho bằng !
    T/s nói , hai người con gái anh Thụy từ lâu đứng ngoài cuộc vào đấu tranh dân chủ ....Nay vì bản thân hai em bị khủng bố , nên hai em sẽ đứng vế phía nhân dân , vì nhân dân là bố ! Trường hợp nầy giống người em gái của Huỳnh Thục Vy , bọn CS tư bản đỏ côn đồ mà bác kính yêu của chúng ta 100 năm trồng người , đại diện tại Quãng Nam đã khủng bố cô em nầy , khủng bố ngay vào lúc cô em nầy đang còn con dại chưa đầy một tuổi ! Cho nên cái " Như vầng thái dương " nầy vô tình tạo thêm một chiến sĩ chống bọn độc tài khủng bố ! Vụ án ăn cướp và khủng bố ở gia đình anh Thụy , tin tức đang lan truyền khắp nơi trên thế giới , đảng cố tình tạo thêm nhiều người đứng vào hàng ngủ chống lại đảng , cho dù dưới hình thức nặc danh . Cám ơn T/s

    Trả lờiXóa
  3. " Trước hết hãy thượng tôn pháp luật, trừng trị những kẻ lợi dụng quyền lực để khủng bố nhân dân. Nếu không, nhà nước này sẽ bị cô lập cả trong lẫn ngoài, lâm vào tình trạng “tứ bề thọ địch” không lối thoát.

    Đọc bài viết rất hay, nhưng rốt cuộc thì không hiểu sao, tôi thật sự không hiểu lý do, tác giả lại viết: " trừng trị những kẻ lợi dụng quyền lực để khủng bố nhân dân. " làm tôi chửng hửng.

    Nếu bảo "trừng trị những kẻ lợi dụng quyền lực để khủng bố nhân dân " thì không biết ý của tác giả là muốn kêu ai? bảo ai?

    Trị ai? Ai trị ? Nó vầy trị ai ?

    Trả lờiXóa
  4. Chắc anh đã nghe Đài Á Châu Tự Do phỏng vấn chị Tân về giải Tự Do Báo Chí 2013 cho Điếu Cày . Và họ phỏng vấn chị Nhung về đảng cữ CA Nhân Dân ăn cướp nhà của anh và xâm phạm cơ thể phụ nữ ( Bóp Vú ) . Tuy nhiên tôi mời anh lên mạng nghe đài phát thanh bằng tiếng Việt SBS ở tận bên Úc bình luận về " Tai Nạn Đáng Yêu Góp Phần Đạp Ngã Chế Độ Côn Đồ Tư Bản Đỏ "* . Cho nên anh làm ơn tâm sự với gia đình những gì vừa xảy ra rằng " ..........Trong họa có phúc ! " . Xin mời anh Thụy vào trang mạng .

    sbs.com.au/Vietnamese

    Tuy nhiên , nếu tôi cung cấp sai địa chỉ mạng . Thành thật xin lổi . vài hôm nữa tôi sẽ cung cấp lại lần nữa . Anh có biết tại sao không ? Vì tôi mừng quá , mừng run lên nên không nghe kịp tên của trang mạng nầy , nên vội vã còm mà không biết có đúng hay không , vì mừng lắm anh ơi , đây là nhân quả xảy ra cho gia đình của anh ! Quí lắm . cám ơn anh Thụy

    * Cái tựa nầy là do tôi tự đặt !

    Trả lờiXóa
  5. Thưa anh Tường Thụy và các bạn ,
    Nhân đề tài cũa anh , xin giới thiệu bài viết sau đây trên Wikipedia nói về một tiểu thuyết thuộc loại giả tưởng về chính trị (political fiction) , tuy được viết từ 1949 , nhưng tính THỜI SỰ vẫn còn tới hôm nay .
    Đó quyển Nineteen Eighty-Four , mô tả cuộc sống cũa người dân trong một xã hội toàn trị ; (sau được quay thành phim và tôi có coi) . Tôi đã tạm dịch đoạn đầu cũa bài viết khá dài này và xin gửi tới anh và các bạn . Nguồn :
    http://en.wikipedia.org/wiki/Nineteen_Eighty-Four
    "Nineteen Eighty-Four là một tiểu thuyết nói về cuộc sống trong sợ hãi (dystopian) được viết bởi George Orwell vào năm 1949 . Tỉnh Oceania cũa Airstrip One (trước đây là nước Anh) là một thế giới cũa chiến tranh triền miên , sự theo dõi khắp nơi (omnipresent) cũa chính quyền , và sự kiểm soát tư tưởng cũa đám đông (public) , được chỉ đạo (dictated) bởi một hệ thống chính trị mang cái tên đẹp đẽ (euphemistically named) là Chũ nghĩa Xã hội Anh quốc (English Socialism) dưới sự kiểm soát cũa một thành phần cao cấp và nhiều đặc quyền trong Trung Ương Đảng (a privileged Inner Party elite) , họ quy chụp/kết tội 'tư tưởng phản động' (thoughtcrime) đối với mọi tư tưỡng có tính cá nhân chũ nghĩa và độc lập . Nền độc tài này được lãnh đạo bởi Anh Cã (Big Brother) , một lãnh tụ cũa đảng gần như là thần thánh (quasi-divine) , ông này có được sự tôn thời cá nhân (cult of personality) mãnh liệt , nhưng có thể là một người không có thật . Anh Cã và Đảng biện minh cho sự cai trị cũa họ rằng (sự cai trị) này sẽ đưa tới một thế giới tốt đẹp hơn . Nhân vật chánh (protagonist) cũa tiểu thuyết này , Winston Smith , là một thành viên bên ngoài Trung ương Đảng , làm việc cho Bộ cũa Sự Thật (Ministry of Truth) , có trách nhiệm tuyên truyền và xét lại lịch sử . Công việc cũa ông là viết lại những bài báo trong quá khứ để sao lịch sử luôn luôn phù hợp với đường lối cũa đảng . Smith tuy là người chăm chỉ và giỏi việc , nhưng ông bí mật ghét Đảng và mơ tới sự nỗi loạn chống Anh Cả .
    . . .
    Nhiều thuật ngữ và quan niệm của George Orwell , như là Big Brother , doublethink , thoughtcrime , Newspeak , Room 101 , Telescreen , 2 + 2 = 5 , và memory hole , đã được xử dụng hằng ngày từ lúc xuất bản năm 1949 . Hơn nữa , tiểu thuyết này đã phổ thông hóa thuật ngữ Orwellian , dùng để mô tã sự lừa dối cũa chính quyền , sự theo dõi bí mật , và sửa đổi quá khứ bởi một quốc gia toàn trị hay độc tài . Vào năm 2005 , nó được chọn bởi báo TIME là 1 trong 100 tiểu thuyết bằng tiếng Anh của giai đoạn từ 1923-2005 . Trong danh sách 100 tiểu thuyết hay nhứt cũa Modern Library , nó xếp hạng 13 bởi ban biên tập , xếp hạng 6 bởi độc giả . Trong năm 2003 , tiểu thuyết này được xếp hạng 8 trong cuộc thăm dò The Big Read cũa đài BBC . "
    . . .

    Trả lờiXóa
  6. Nặc danh30/9/13 9:14 SA

    Tôi tìm được bằng chứng rõ ràng tên Thụy nầy mới là người thằng* động ! Phải nói là cực kỳ phản động ! Vì hắn là thằng gián điệp cho bọn chó CA , tức là cháu ngoan của thằng cực kỳ phản động( Xin lổi , đây là những tiếng thơ của thi sĩ kiêm ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện , tôi chỉ lặp lại thôi , chứ bản thân tôi không đủ sức sáng tạo được cái từ cực kỳ trí tuệ nầy ! ) . Bằng chứng Thụy vu khống cho đảng CSVN quang vinh của ta , hắn không những không thuộc lòng câu bất hủ của cố chủ địt của chúng ta , rằng " Mừng đảng mừng xuân " , mùa xuân là mùa thiêng liêng của dân tộc , vậy mà bọn phản động tự áp đặt đảng côn đồ lên trên mùa xuân ?
    À , tôi xin lổi** vì nảy giờ tôi làm bổn phận nhân dân tự phát , nên tôi hô khẩu hiệu từ trên*** giao xuống , suýt chút nữa là tôi quên vụ án sỉ phu Bắc Hà ưu tú của nhân dân , chàng ta kiêm liêm sỉ , chàng ta là kẽ có lòng trắc ẩn rất là nhiều , chính dân oan tôi rất yêu mến chàng , ước ao 1 ngày dân oan tôi được gặp anh , để bắt tay anh và ôm anh như ôm người anh ruột thịt rất yêu mến nầy.
    Anh bảo CA ăn cướp ? Vậy tại sao trên báo Việt Luận**** có hình ông anh rất đẹp trai , hình chụp trước tổng cục cức VIII , trụ sở giáo dục Thanh Hà , quân khu III . Đảng ăn cướp nhà của anh , thì tại sao tấm hình nầy anh ăn mặt rất lịch sự , bên ngoài là cái áo vét , bên trong là chiếc áo sơ mi , và còn thêm chiếc áo len cổ hình trái tim ? Tôi hỏi anh , ăn mặt lịch sự như vẩy và còn trước trung tâm giáo dục hoành tráng như vầy mà còn than với thở làm gì ? Vu khống đảng CSVN là cái buồi làm gì ? Mà cái buồi nó có tội tình chi mà lôi nó vào chuyện thị phi của ta ? Và từ bác kính yêu xuống tới chúng ta thằng nào lại không có 1 cái ? Tuy nhiên bác của chúng ta là ông thánh , bác cũng có 1 cái , nhưng cái của bác có cẩn kim cương .
    Ăn mặt rất lịch sự và lại đứng trước trung tâm giáo dục , vậy có phải văn sĩ vào đây để giáo dục bọn côn đồ nầy không ? Hay nói rỏ hơn thi sỉ Thụy đủ sức dạy luân lý và đạo đức cho nguyên cái đảng ăn cướp , khủng bố và bọn bán nước cho Tàu Khựa nầy !

    * Tiếng thằng không toát ra từ miệng của tôi , cha mẹ tôi cấm tôi không được xưng hô như vậy , cho dù người đó có hại tôi . Tiếng thằng là bác dạy . Ví dụ như thằng Pháp , thằng địa chủ , thằng phản động , thằng Mỹ , Thằng Diệm , Thằng Thiệu v.v..Cho dù nay là năm 2013 rồi mà nước ta vẫn xưng hô kém văn hóa như vậy . Trước 1975 tại mien Nam , từ tổng thống tới báo chí , tới học đường , tới nhân dân v.v...đều gọi là ông Hồ Chí minh , không ai gọi bằng thằng hết .
    ** Đảng CSVN từ ngày thành lập cho đến ngày nay chưa bao giờ biết nói tiếng xin lổi . Trong Tự Điển CSVN chắc không có từ nầy ! Chỉ duy nhất 1 lần là bác có xin lổi về CCRĐ và ra luật sửa sai . Trời ơi là trời ! đất ơi là đất ! Thời kỳ kinh tế thị trường nầy chỉ trộm và giết có 1 con chó thôi cũng bị đánh đến chết . Giết hại hàng trăm ngàn người trong đợt CCRĐ mà chỉ nói tiếng xin lổi thôi hả ông thánh ?
    *** Đừng chê cười tôi rằng , tôi luồn cúi họ nên xưng họ là " Ở Trên " , từ ở trên bắt nguồn từ thời bác lận ! Nhân dân phải nói " ở trên giao xuống " mỗi khi nhận được chỉ thị từ bọn họ
    **** Xin mời vào google tìm đọc , hình anh Thụy trên trang mạng nầy , tờ báo xuất bản nầy vào thứ 6 tuần trước ngày 27-09-2013

    TB : Tự trọng sĩ có thấy thằng em có giỏi không ? Hắn chỉ cần nhìn ở 1 tấm hình thôi mà ngôn ngữ đỉnh cao trí tuệ tuôn trào ra đếm không hết ! Xin tự giới thiệu anh , em là thằng tự phát cướp còm của thiên hạ trong tấm hình " Ngoài sân nhè nhẹ bóng hồng " đấy . Nếu sau nầy anh thư Nguyễn phương Uyên được bầu làm tổng thống thì , em sẽ viết kiến nghị xin được làm thứ trưởng văn học nghệ thuật , bộ phận phụ trách bên nghệ thuật thị giác về hình bóng và phim ảnh , anh thấy có đạt không ?

    Trả lờiXóa
  7. Bỗng nhớ câu thơ của Puskin: Rồi mai đây hậu thế khắc tên ta. Trên vầng trán của tên vua bạo ngược.

    Trả lờiXóa