Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Vài nhận xét nhỏ sau khi đọc bài “Không hố sâu thật sự “ của Lưu Đình Triều

Có lẽ tác giả bài này đã quên hoặc cố tình quên đi một việc là anh ta có được cuộc sống và vị trí nhất định như ngày nay nhờ do vị thế của người cha trong chính quyền, một cuộc sống mà tuyệt đại đa số những ai đã bị “cải tạo” như anh không thể có được.

Với tôi thì việc cưỡng bắt hàng chục ngàn người phục vụ chính quyền Miền Nam đi cải tạo là việc làm không có nhân tính và là một trong những việc làm dã man, tàn ác nhất của BTC sau khi chiến tranh chấm dứt trên đất nước Việt Nam. Hàng động này đã hủy diệt hạnh phúc và cuộc sống đầm ấm của bao nhiêu gia đình mà đại đa phần là nạn nhân của cuộc chiến.
Hơn thế nữa, gia đình của họ ở nhà bị ép buộc đi vùng “kinh tế mới” và không ít trong số này đã phải sống một cuộc sống cùng cực, không có lối thoát.Chính những việc làm này đã là một trong những động lực chính thúc đẩy họ chọn con đường rời bỏ quê hương để rồi không ít người trong số đó đã bỏ xác trên biển hay trở thành mồi ngon cho lũ cướp biển nước ngoài. Chỉ có hành động thực tế, thực chất mong muốn hòa giải dân tộc mới có thể chứng minh được NHÂN, NGHĨA của mình chứ không thể dùng biện pháp “nhồi sọ, tra tấn” bắt bất kỳ ai cũng phải chấp nhận cái ý thức hệ khác biệt đó. Đáng tiếc rằng BTC đã sử dụng tối đa biện pháp thứ hai mà không cần biết hậu quả của nó sẽ như thế nào.

Cuốn sách BTC mà Huy Đức viết có thể đúng, có thể sai và có thể có những chỗ không chính xác. Thật sự là Huy Đức chỉ viết lại những gì mà phần lớn chúng ta đều biết nhưng im lặng chấp nhận. Chính sự im lặng này đã trở thành kẻ đồng lõa để tạo điều kiện cho những kẻ đang nắm trong tay vận mệnh đất nước Việt Nam có thể làm mưa, làm gió, có thể thẳng tay vơ vét tài nguyên của Tổ Quốc, tài sản của dân nghèo chỉ vì mục đích làm giàu cho bản thân mình và vì một ý thức hệ hoang tưởng. Đất nước Việt Nam đang bị bọn cầm quyền Bắc Kinh gặm nhấm dần dần nhưng tất cả vẫn đang bị chìm trong một sự im lặng đáng sợ của những kẻ điều hành nhà nước.

Ngày 19.1.2013 là ngày kỷ niệm 39 năm, khi 74 người lính VNCH đã dũng cảm hy sinh trên quần đảo Hoàng Sa dưới làn đạn ác độc của bọn xâm lược Tầu khựa thì cũng đúng là lúc mà tại Bắc Kinh, nhà cầm quyền hai nước trịnh trọng tổ chức cái “Lễ kỷ niệm 63 năm ngày quan hệ Việt Nam – Trung Quốc”. Lũ người này đã cười khẩy vào nỗi đau của cả dân tộc. Chúng ôm chân quan thầy của mình và sẵn sàng bán rẻ Tổ Quốc. Ngày 17.2, 14.3, .... và những ngày tiếp đó thì chúng sẽ còn giở những trò gì. Chúng còn muốn bắt cả dân tộc Việt Nam phải “chịu ơn” bọn xâm lược đến lúc nào? Hay đến lúc mà trên toàn cõi Việt Nam chỉ còn một mầu cờ 5 sao được nhuộm bằng máu của nhân dân Việt Nam???

20.01.2013

Phú Hòa

Tác giả gửi cho NtT blog

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét