Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

Chúc mừng Nguyễn Lân Thắng trở về

TƯỜNG THỤY


Sáng nay, nhận được tin Thắng đã nhập cảnh và đang làm việc với an ninh về vấn đề "an ninh quốc gia".

Chiều nay anh đã về tới nhà.

Tin Nguyễn Lân Thắng đã về nhà chiều nay làm cho bao nhiêu người thở phào.


Trước đó, tối hôm qua, 30/10, tin Lân Thắng bị giữ tại sân bay làm cho tất cả những người tham gia buổi gặp mặt mừng sinh nhật đội bóng NO U lo lắng. Lúc này, cuộc gặp mặt cũng sắp kết thúc. Thế là mọi người lập tức lên sân bay Nội Bài xem tình hình ra sao. Lê Dũng đưa vợ và con nhỏ đến bằng ô tô. Nhưng việc đi Nội Bài cần hơn, anh liền bố trí cho vợ con đi tắc xi về để dành xe chở mọi người lên sân bay. Một số xe khác của anh em được huy động. Một số đi tắc xi.

.

Việc Lân Thắng về, hình như anh không báo trước cho ai, kể cả vợ. Trong lúc đang tiệc mừng sinh nhật NO U, tôi có hỏi Lê Bích Vượng:

- Nhớ chồng không?

Vượng cười:

- Cũng hơi hơi chú ạ

- Hơi hơi là thế nào, như cô chú đây xa nhau mấy ngày cũng nhớ, huống chi bọn trẻ.

Tôi lại bảo:

- Chú nghe nói nếu Thắng nó về có thể bị bắt. Bắt làm sao được nó. Hoạt động của nó ở nước ngoài có chống phá, kích động bạo loạn gì đâu mà bắt với bớ.

Vượng nói:

- Vâng, nhưng cháu nghĩ nơi nào anh ấy làm việc được tốt hơn thì anh ấy ở chú ạ.

- Vậy cháu là vợ, cháu chấp nhận cống hiến anh ấy cho đất nước. Hoan nghênh cháu. Điều này không hề dễ đối với một người vợ trẻ đâu cháu.

Thắng- Vượng lấy nhau đã lâu mà "chưa thấy gì". Vợ chồng tôi nhiều khi nói chuyện với nhau, thường ái ngại cho hai đứa. Nhưng lần này, lên sân bay hỏi tin tức về chồng, Vượng mang theo một cái bụng 7 tháng tuổi. Quên không hỏi đi siêu âm là trai hay gái. Hẳn là Thắng mừng lắm.

.

Chúng tôi đến phòng Hướng dẫn thủ tục xuất nhập cảnh trên tầng 2 nhưng không được tiếp. Họ nói là không biết và chỉ xuống tầng 1. Xuống đến tầng 1, lại được chỉ đến đến phòng Hướng dẫn thủ tục xuất nhập cảnh trên tầng 2.


Lại lộn lên nơi cũ. Họ hỏi ai là người nhà?

- Đây là vợ anh Thắng

- Vậy chỉ mình chị ấy được vào thôi

Tôi bảo:

- Cô ấy cần có sự hỗ trợ của chúng tôi. Các anh hỏi cô ấy xem, nếu cô ấy không cần thì chúng tôi đứng ngoài.

Cuối cùng thì tôi và Lã Việt Dũng cũng lọt được vào phòng để chất vấn.

Họ gọi điện đi đâu đó, chắc là báo cáo cấp trên xin ý kiến để trả lời chúng tôi.

Nói ngắn vậy chứ chuyện lời qua tiếng lại thì loằng ngoằng lắm. Ví dụ họ trả lời cùn rằng, chúng tôi ra công an địa phương mà báo (về việc người nhà mất tích).

Thực ra, chúng tôi chỉ cần biết, an ninh sân bay có giữ Nguyên Lân Thắng không, lý do tại sao và bao giờ thì có thể về. Yêu cầu hết sức đơn giản và câu trả lời hoàn toàn dễ dàng và chẳng hề làm lộ bí mật quốc gia.

Tuy nhiên, họ có vẻ lúng túng, tìm cách hoãn binh, bảo các bác ra ngoài đợi, 10 phút sau chúng tôi sẽ trả lời.

Chúng tôi để hẳn 15 phút mới vào nhưng hỡi ôi, phòng làm việc lúc này không một bóng người. Họ đã trốn bằng cửa sau từ lúc nào.



Trả lời đài nước ngoài, tôi nói: Cái sự trốn này thường xuyên xảy ra ở các cơ quan vấp phải sự chất vấn của công dân. Thường là bí quá, họ trốn biệt, để mặc khách làm chủ phòng làm việc của họ.

Lại chợt nghĩ đến có lần, chị Dương Thị Tân và cháu Nguyễn Trí Dũng cùng anh em đi theo hỏi về việc Điếu Cày tuyệt thực, đã từng làm chủ Viện kiểm sát tỉnh Nghệ An. Các phòng đều trốn đâu sạch không còn mống nào.

1385828_387236111379744_75994993_n

644487_449518298490755_1996161134_n

Chúng tôi đợi, đợi mãi xem có một cơ may nào không. Đến 2 giờ sáng, không hy vọng gì hơn, anh em chúng tôi đành lục đục kéo nhau về.

Nhưng cuối cùng thì Lân Thắng đã về đến nhà. Mừng anh trở về sau những tháng ngày lặn lội ở nước ngoài hợp sức với anh em trong nước lo việc chung, vì sự tiến bộ của đất nước.


NTT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét