Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

(VNTB)-Petrotimes và Nguyễn Như Phong: Ai ngụy độc lập và ngụy dân tộc?

(VNTB) - Thói thường, khi bí lối trong tranh luận, các “nhà báo mang chức năng bảo vệ” thường bám theo những lối mòn như người chết đuối vớ được cọc. Nhưng, họ không biết rằng đó là cách tự sát với môi trường thông tin hiện đại. Đó chỉ là lối mòn thường đi của những con thú ăn đêm thiếu sáng tạo mà thôi.

Ông Nguyễn Như Phong


Ngựa quen đường cũ

Để chứng minh quyền con người, đảng CS và nhà nước Việt Nam thường đưa hiến pháp, pháp luật trưng ra đầy đủ, rồi thì thành tích xóa đói, giảm nghèo, rồi thì chiến tranh, hậu quả… Nhưng, những con số thống kê, những ví dụ, những “thành tích” được trưng dẫn nhiều khi chẳng nói lên được một điều gì về nhân quyền VN không bị chà đạp.

Để chứng minh quyền tự do tôn giáo, đảng CS và nhà nước Việt Nam trưng dẫn VN có bao nhiêu nhà thờ, bao nhiêu tôn giáo, bao nhiêu chùa được xây, bao nhiêu tín đồ và “các tôn giáo đều tốt đẹp dưới sự lãnh đạo của đảng… vô thần”.

Để chứng minh quyền tự do báo chí, đảng CS và nhà nước Việt Nam chứng minh rằng thì đã có bao nhiêu tờ báo, bao nhiêu đài truyền hình, bao nhiêu phóng viên... Nhưng những điều đó không nói lên được rằng người dân có được mở miệng ở đó không, nó phục vụ ai, thì hầu như ít khi họ đề cập, bởi “Báo chí là công cụ tuyên truyền của đảng”.

Có lẽ đây cũng là cách duy nhất mà đảng và nhà nước Việt Nam có thể dùng để chống chế những chỉ trích về việc vi phạm các quyền con người tối thiểu theo các định chế quốc tế. Điều đó cứ lặp đi, lặp lại như con vẹt đến mức nhàm chán mà họ không thấy cái “ngụy” của mình. Họ không hiểu rằng thực chất ở trong đó là gì thì thiên hạ đều biết. Điều đáng nói, đáng nể phục ở đây là họ cứ nói, ai không nghe mặc kệ, ai phản đối cứ việc, nói đến mức chính họ cũng tưởng là thật. Và sự thật hoang tưởng đó là cái mà họ tự hào.

Hai bài viết trên tờ báo do Nguyễn Như Phong làm TBT vẫn với tư duy “ngựa quen đường cũ” như thế. Bài báo viết về Hội nhà Báo VN như sau: “Hội có trên 18.000 hội viên làm việc tại 800 cơ quan báo chí và Hội Nhà báo Việt Nam là tổ chức duy nhất được luật pháp, xã hội và cộng đồng quốc tế công nhận”.

Có lẽ cần lưu ý điều này: Mới đây, khi đề cập về tự do tôn giáo ở VN, Báo cáo viên đặc biệt của Liên Hợp Quốc - ông Heiner Bielefeldt - đã được VN cho biết có một số nhóm tôn giáo đã được nhà nước cấp phép, đăng ký và coi đó như một biểu hiện về quyền tự do tôn giáo ở VN (!). Tuy nhiên, ông Heiner Bielefeldt đã chỉ rõ: “Việc thực thi quyền con người đối với tự do tôn giáo hay tín ngưỡng, bởi cá nhân và/hoặc trong một cộng đồng với những người khác, không thể diễn ra phụ thuộc vào bất kỳ hành vi công nhận hay phê duyệt hành chính cụ thể nào. Là một quyền phổ quát, tự do tôn giáo hay tín ngưỡng vốn có trong tất cả con người và vì thế có vị thế quy chuẩn cao hơn bất kỳ một hành vi hay thủ tục hành chính nào”.

Nói cách khác, việc trưng dẫn mấy con số về đăng ký, về tổ chức được công nhận không làm rõ quyền tự do được tôn trọng, mà ngược lại chỉ càng nói lên thực trạng hạn chế quyền con người của công dân.

Ngụy độc lập - Ai?

Bài viết trên tờ Petrotimes do Nguyễn Như Phong làm TBT đặt tiêu đề “Ngụy độc lập”. Tuy nhiên, nội dung bài viết không nêu rõ, không chứng minh được như thế nào là “Ngụy độc lập” và ai ngụy độc lập ở đây. Thiết nghĩ vấn đề cần làm rõ là nơi này.

Báo chí, bất kể là của ai, nhóm nào hoặc phe nhóm, đảng phái nào đi nữa, thì cũng cần một nền tảng cơ bản đó là Sự thật và Công lý để hành xử. Mặt khác, để hành xử được đúng tinh thần nền tảng đó, báo chí cần một vai trò độc lập nhất định để cất tiếng nói của mình mà không bị chi phối bởi lợi ích, quyền lực của một thế lực nào. Có vậy báo chí mới là một tổ chức thực sự có ích cho xã hội.

Ngay cả C.Mác, ông tổ của Chủ Nghĩa Mác – Lenin mà các chế độ độc tài đang lấy làm “sợi chỉ đỏ” cũng đã viết như sau: "... muốn cho báo chí có thể hoàn thành sứ mệnh của mình thì trước hết cần phải không có áp lực nào từ bên ngoài vào, cần phải thừa nhận là báo chí có những quy luật nội tại của mình". (C.Mác và Ph. Ăng-ghen Toàn tập; Tập 1, tr.227).

Ở đây, báo chí trong chế độ cộng sản được định nghĩa rất rõ ràng:“…là cơ quan ngôn luận của các tổ chức của Đảng, cơ quan Nhà nước, tổ chức xã hội, là diễn đàn của nhân dân”. (Trích Điều 1 – Luật báo chí). Ở đây, cái “áp lực từ bên ngoài vào” cho báo chí, chính là sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng, là tính đảng với báo chí.

Vậy thì khi Đảng đang ngày càng hiện rõ nét là một nhóm lợi ích, chứa cả “một bầy sâu” (cụm từ của ông Trương Tấn Sang), ăn cắp, tham ô, phá hoại từ trên xuống dưới của nhân dân, chỉ để đem “Chủ nghĩa Cộng sản: Của cải tuôn ra dào dạt, hưởng theo nhu cầu” cho một số cá nhân, thì nhân dân là những nạn nhân bị trấn lột, bị móc túi, liệu có thể có tiếng nói trên các tờ báo do nó lãnh đạo hay không?

Khi báo chí tự nhận là “vì nhân dân phục vụ” nhưng đã tự tước quyền của dân được lên tiếng, chỉ nhằm phục vụ một nhóm người chi phối nó, thì chính khi đó nó được gọi là “Ngụy độc lập”. Còn những tờ báo, những nhà báo dám nói lên tiếng nói của người dân, dám lên tiếng cho sự thật mà không bị phụ thuộc vào bất cứ sự lãnh đạo bất nhân nào, thì đó mới là Độc lập thật sự – thưa anh Nguyễn Như Phong.

Điển hình là tờ báo Petrotimes của ngành Dầu khí do Nguyễn Như Phong làm TBT. Thử hỏi: Đã bao giờ báo này dám mở miệng nói nửa câu đến những vụ tham nhũng, ăn cắp, phá hoại ngay trong ngành Dầu khí hay chưa? Xin thưa là chưa thấy. Hay vì ngành Dầu khí “trong sạch vững mạnh” đến mức không có chuyện đó? Xin thưa là không phải, ở đó có những vụ ăn cắp, tham ô đến cả trên 50 tỷ đồng, nghĩa là hơn 2 triệu đô la Mỹ. Vậy sao tờ báo này im re? Xin thưa là chính tờ bào này đang “Ngụy độc lập”, bởi làm sao dám mở miệng khi “mắc quai” – cái quai “lãnh đạo tuyệt đối”, và nhóm lợi ích ở ngành dầu khí này lại thuộc vào độc quyền của đảng. Còn tài sản quốc dân bị ăn cắp, bị tham nhũng không phải là “nhiệm vụ” của tờ báo này.

Đó là Ngụy độc lập, thưa anh Nguyễn Như Phong.




2 nhận xét:

  1. Nặc danh20/8/14 1:04 CH

    Đâu cần nói chuyện với đại tá Nguyễn Như Phong TBT tờ báo Xăng Dầu Nhớt làm chi ! Tờ báo Xăng Dầu Nhớt là trong 800 tờ báo có khoảng 18000 hội viên như Phong tự hào , sao Phong không tự hào luôn về cái linh hồn tờ báo rằng 18000 hội viên của 800 tờ báo nhưng chỉ có duy nhất 1 tổng biên tập !
    Tôi không rành về phong thuỷ và cũng không tin ở phong thuỷ , nhưng nhìn khuôn mặt cuả đại tá cũng thấy nó ph́át tướng vì tẩm bổ đầy đủ như các ông tá ông tướng CA kh́ác . Nói tài tình như anh thư Phạm Thanh Nghiên là : " Chỉ cần nh̀ìn vào mặt ông tướng CAVN là thấy được bản mặt thật của chế độ " . Câu nói rất là nặng , tuy nhiên các ông tá ông tướng như ông Phong coi như " Chuyện nhỏ như con thỏ " , cái núi tiền mới đáng quan tâm !
    Còn nếu chẳng may trong đám mấy trăm ông tá ông tướng có 1 ông có liêm sĩ khi nghe câu nói trên của Thanh Nghiên thì cũng đừng xấu hổ và tự ái làm gì ! Các anh thư như Lê Thị Công Nhân , Trần Khải Thanh Thuỷ , Trịnh Kim Tiến , Thùy Trang , Thu Trà , Trần Thị Nga , Huỳnh Thục Vy , Nguyễn Hoàng Vi , Đỗ Thị Minh Hạnh , Nguyễn Ngọc Như Quỳnh , Tạ Phong Tần , Bùi Thị Minh Hằng , Nguyễn Thúy Hạnh , Phạm Đoan Trang v.v... và v.v...Những anh thư nầy đâu có từ trên trời rơi xuống ? Đâu có do những thế lực phản động thả dù xuống v.v.... Đảng CSVN qua tay CA đã ṭạo họ ! CA đã luyện họ thành ra vậy ! ( Thép đả tôi thế ấy ) . Tôi cho đại tá Phong 1 ví dụ rất dể hiểu , ví dụ như cô Nghiên đi biểu tình chống Tàu Khựa , các ông nếu không phong danh hiệu phụ nữ anh hùng thì thôi , sao lại bắt bỏ tù cô ? Khủng bố mẹ già cuả cô? Để kéo thêm 1 người chống Tư Bản Đỏ ? Còn nếu CA không đụng tới cô ở cái hôm biểu tình hôm ấy , cô hét to HS TS cuả VN xong rồi cô cũng về nhà ! Quét nhà , nấu cơm , đi chợ ......rất mực binh̀ thường như hàng triệu phụ nữ khác ở nước ta ? Nhưng các ông lại bắt bỏ tù họ ! Vậy chính CA là những người luyện họ thành thứ thép đả tôi thế ấy để họ trở thành những người đối kháng lại chính quyền ! Tôi cho thêm các ông 1 ví dụ thứ 2 , em Nguyễn Phương Uyên ở vào cái tuổi ăn không xong ngồi không rồi y chang như các con cái cuả ông vậy , ở cái tuổi nầy mal bị CA khủng bố và bóp vú thì chỉ có đường đái iả trong quần ! Vậy mà kết quả ngược lại , hôm ra toà em đứng ở vành móng ngựa nghe bọn đàn ông đáng tuổi cha tuổi ông nội tuyên án xong , em thản nhiên nhìn bọn đầu trâu mặt ngựa tại toà và ra lệnh : Chuyện tôi làm tôi chiụ , không được khủng bố gia đình của tôi ! Đúng ra người nào còn chút liêm sĩ sau bửa đó về nhà nên tự tử , không những không tự tử mà cái mặt càng ngày càng mập như ông !

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh22/8/14 2:59 CH

    Tiếc quá! Diện tướng của Phong rất tốt, nếu không bị phá bởi hình cái mõm - rất xấu, nhỏ - biểu hiện cho sự ti tiện!

    Trả lờiXóa