Nguyễn Hoàng Đức
Cái nhìn đầu tiên, như người ta nói, hoạ sĩ Vương Tử lâm đã trưng bày một phòng tranh có lẽ khác hẳn tiền lệ. Tranh xưa nay thường vuông hay tròn, và nó được treo trên tường như một nguyên tắc thường hằng, rằng: cái gì tròn thì lăn cái gì vuông thìđứng. Những bánh xe lăn trên đường thì buộc phải tròn còn những hình vuông xếp ở bất kỳ đâu thì nó được tại vị. Tranh là thứ được định vị ở trên tường thì nó phải vuông hay hình chữ nhật. Nhưng Vương Tử Lâm đã làm một triển lãm khác hẳn là treo tranh tròn ở trên tường. Tròn từ đầu đến cuối, hầu hết triển lãm của ông là tranh tròn (Trừ một vài ngoại lệ lẻ tẻ), đó là một hình thức tròn thuần khiết, tròn một cách có chủ đích, tròn một cách phương tiện và cứu cánh.
Từ khi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam quyết định mở cửa và cởi trói cho nền kinh tế từ đầu thập niên 90 thế kỷ trước sau gần nửa thế kỷ vừa đóng cửa vừa lấy còng số 8 trói chặt nền kinh tế để đưa cả nước tiến lên chủ nghĩa thì các nhà lãnh đạo vĩ đại của cộng sản hơi choáng váng vì thấy dân vẫn cất giấu được khá nhiều vàng. 





Bức chân dung Chủ tịch Mao Trạch Đông được treo trang trọng ở chính giữa trước lầu Thiên An Môn.

