Hôm nay - 10 ngày đêm quằn quại sau cái chết không thể nhắm mắt của ngư dân Trương Đình Bảy trên biển Trường Sa lồng lộn “tàu lạ”, các cơ quan chức năng Việt Nam vẫn nín lặng đến mức không công bố được bất kỳ manh mối nào về kẻ thủ ác.
Cái chết đầy oan khuất ấy đang có nguy cơ bị
“chìm xuồng”. Khi nước mắt người thân và ngư dân phải nuốt ngược vào lòng, lại
một lần nữa Hải quân và Cảnh sát biển Việt Nam như buông xuôi tất cả.
Trên tất cả, nếu có một cuộc trưng cầu dân ý về
“tàu lạ’’, hẳn tuyệt đại đa số những người không nhắm mắt với dân tộc sẽ mặc
định cái tên Trung Quốc.
Và nếu điều mặc định ấy là xác thực với thi hài
mới nhất mang tên Trương Đình Bảy, lại thêm một nỗi ô nhục không thể diễn tả
dành cho những lãnh đạo “ôm hôn thắm thiết đồng chí Tập Cận Bình”.
Thất bại trong ý đồ củng cố phái “thân Trung” ở
Việt Nam sau chuyến đến Hà Nội đầu tháng 11/2015, Tập Cận Bình và Bắc Kinh đang
nhanh chóng quay lại chiến thuật gây hấn và giết người.
Cái chết của ngư dân Trương Đình Bảy cũng có thể
bồi tiếp một lời tố cáo đẫm máu đối với những kẻ đã ra lệnh cho các lực lượng
công an và thanh niên xung phong đánh đập, đàn áp dã man các công dân biểu tình
phản đối Tập Cận Bình ở Sài Gòn.
Sau 4 năm kể từ ngày tàu Trung Quốc cắt cáp tàu
Bình Minh của Việt Nam và sau quá nhiều lần ngư dân Việt Nam bị những người
“đồng chí tốt” bức hại, sự thể đến nay đã lộ hình: một quân chủng luôn cổ vũ
ngư dân “bám biển” như Hải quân hay Cảnh sát biển Việt Nam lại luôn “bám bờ”
như một tư thế phủ phục nhất. Còn một “Quảng Trị anh hùng” lại đã làm nên công
trạng bảo vệ ngư dân bằng hành vi tuần tra biển khống để rút ruột ngân sách
hàng tỷ đồng.
Trong lúc đó, giới công an Việt đã như quên hẳn
liêm sỉ và đạo lý cuối cùng để thẳng tay tấn công những đồng bào không chịu
khuất phục trước Trung Quốc.
Giờ đây, cứ mỗi 24 giờ người thân bị Trung Quốc
tấn công và giết chóc, nỗi đau đớn của các gia đình ngư dân nghèo bị xâm hại
cùng hàng triệu trái tim người Việt lại nhân lên gấp đôi: ánh mắt thất thần
hướng biển trong những dự cảm bị cướp bóc, tra tấn và bắn giết của những ngư
dân từng được nhà nước khuyến khích bám biển; cùng sự thất vọng cùng cực về
thái độ không thể mô tả khác hơn là ô nhục của những người vẫn tuyên bố về
“tình hữu nghị viển vông” hay “không để mất chủ quyền lãnh hải thiêng liêng của
Tổ quốc”.
Nhưng sau Hội nghị Thành đô năm 1990 với mất mát
quá lớn của Việt Nam trước Trung Quốc, chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc không
thể là đầu môi chót lưỡi mà phải được hiểu một cách thống thiết vào lúc mỗi
công dân phải chịu cảnh nhược tiểu hèn kém và hổ nhục từ ngày giàn khoan HD 981
ngự trị ngay trước mũi chính thể Hà Nội - một cái gai nhức nhối cứ mỗi ngày lại
đâm chọc sâu hơn vào 90 triệu cặp mắt người dân Việt.
Song bất chấp nước mắt chảy ngược của đồng bào,
tuyệt đại đa số các cơ quan quản lý, tổ chức chính trị và các hội đoàn nhà nước
vẫn chìm trong cơn á khẩu khó phương chữa trị, còn tất cả những gì cho tới nay
mà chính quyền Việt Nam hé môi vẫn chỉ là bộ mặt thản nhiên kêu gọi “sẽ bảo vệ
ngư dân mưu sinh” mà không có nổi một lời lên án Bắc Kinh tấn công và bắn giết
đồng bào mình.
Vẫn không có nổi một nghị quyết dù chỉ là ám chỉ
về mối “xung đột Biển Đông” sau các hội nghị trung ương và các kỳ họp quốc hội
năm ngoái và năm nay, cũng chưa từng biểu hiện manh mối nào để chứng tỏ cho 90
triệu đồng bào là “sẽ kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế” như dân tộc
Philippines đã dũng cảm hành động, những người nắm quyền và chịu trách nhiệm
trước vận mệnh quê hương đang muốn đưa Tổ quốc Việt Nam vào số phận gia nô
ngoại bang thê thảm đến mức nào?
***
Bằng Tuyên bố này, Hội Nhà báo độc lập Việt Nam
đòi hỏi Nhà nước Việt Nam phải thực thi ngay kế hoạch bảo vệ ngư dân trước sức
ép đe dọa tấn công ngày càng lồng lộn và lộ liễu của các tàu Trung Quốc; điều
tra đến tận cùng và công bố ngay lập tức về thủ phạm đã giết chết ngư dân
Trương Đình Bảy, tuyệt đối không để vụ việc này bị ém nhẹm dù ở cấp địa phương
hay trung ương.
Ngày 8 tháng 12 năm 2015
Hội nhà báo Độc lập Việt Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét