TƯỜNG THỤY
Sáng nay, nhận được tin Thắng đã nhập cảnh và đang làm việc với an ninh về vấn đề "an ninh quốc gia".
Chiều nay anh đã về tới nhà.
Tin Nguyễn Lân Thắng đã về nhà chiều nay làm cho bao nhiêu người thở phào.










Ngày 06 tháng 9 năm 2013, Viện Kiểm sát Nhân dân TP. Tân An công bố bản cáo trạng đối với Đinh Nhật Uy và sẽ đưa Đinh Nhật Uy ra xét xử vào ngày 29 tháng 10 năm 2013. Mạng lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) có những nhận định về bản cáo trạng cũng như về phiên tòa sắp sửa diễn ra như sau:

Chúng gây sự, xô đẩy mẹ con tôi. Chúng lôi bé Tài ra khỏi ghế cài trên xe máy. Sau đó chúng đưa mẹ con tôi và cả xe máy của tôi về công an phường Lê Hồng Phong, Tp Phủ Lý, Hà Nam.

Còn có vài phóng sự truyền hình tả về nạn người Việt bị nhốt trong các vườn trồng á phiện bằng đèn ở mấy nước châu Âu. 





Người ta đánh giá một dân tộc văn minh là dựa trên số liệu: có bao nhiêu người giỏi, thiên tài trên số đầu dân, chứ không phải lấy thiên tài nào đó ra để “một người cho tất cả” (one for all). 

Vấn đề của Đại tướng Võ Nguyên Giáp là một vấn đề rất lớn, đó như một vũ đài mà tôi muốn người tranh luận phải có tên đeo số đàng hoàng, “đánh” vậy mới đã, khi xong còn biết kẻ thua người thắng , chứ không lại ù ù cạc cạc, nghe như trận chiến của vài con vịt, chán lắm. Nhưng BĐX và tôi là chỗ thân tình chẳng lạ gì nhau nên tôi đành thượng đài đấu với một bên đeo mặt nạ.

Về nội dung và ý tứ của bài thơ đã có sự đánh giá của các nhà văn và nhà thơ có tên tuổi, tôi không dám lạm bàn. Điều làm tôi khó hiểu và bật lên những câu hỏi muốn được ông Hoàng Quang Thuận đích thân trả lời là những dòng chú thích ghi phía dưới bài thơ: 30 Hoàng Diệu, Chiều xuân 1984, ký tắt H.Q.T. 







Gặp tôi, Phương Uyên nhỏ nhẹ: “Ba Linh con dặn ra Hà Nội phải tìm bằng được ông để cám ơn ông đã thương con!” Thực tế, tôi chưa làm được gì đáng để cho cháu phải cám ơn cả. Đêm đó về nhà, tôi đã thức qua đêm để viết phần đầu của bài viết này để tri ân tấm lòng thơm thảo đó của cháu.
Những buổi phê và tự phê này làm cho người ta nhớ lại thời cách mạng văn hóa xảy ra cách đây ngót nửa thế kỷ mà trong đó ông Tập Cận Bình và bố ông là Tập Trọng Huân đã từng là nạn nhân.
Nội lực dân tộc sẽ dồi dào, cũng nhờ thế mà người láng giềng Phương Bắc bớt đi được cái mộng bá quyền thâm căn cố đế của họ. Đời sống xã hội Việt Nam sẽ bớt những căng thẳng không cần thiết một khi chúng ta có được một xã hội dân sự đúng cách, sẽ không xuất hiện những căng thẳng như những hình ảnh này: